Thế rồi giả dụ, mình được mọi người mời đi xem tuồng Quan Âm Thị Kính mãi. . . .Xem mãi. . .Xem mãi. . .Tuồng củ xem hoài hóa chán. Quá biết cái gì sẽ xảy ra và quá biết đó chỉ là sân khấu!
Thế mà mình lại nghe mãi tiếng khóc thút thít của những người xem hát tưởng thật thì có chán và có nực cười không chứ?!
Giả dụ nếu có một diễn viên nào, nhập vai quá sâu. Hết hát rồi mà vẫn cứ tưởng mình là nhân vật trên sân khấu. Có hành vi, lời nói, và hành động như Trời Phật, Thần Thánh, như Vua Chúa hay các bậc vĩ nhân . . . .là những vai mà mình thường đóng kịch trên sân khấu thì có nực cười không chứ ?!
Như mây bay trên trời. Bay đầy trời mà không để lại dấu vết gì.
Này Cỏ May :
- Đừng ham thuyết giảng mà nên yên lặng lắng nghe. Khi lắng nghe người khác, thì nét mặt thanh tịnh, nụ cười yên lặng, tùy hỷ với những điều tốt đẹp và không công kích những điều mình cho là không đúng. Đấy là vì tâm Phật thì nhìn đâu cũng Phật. Còn tâm nhị nguyên nhìn đâu cũng thành đấu tranh.
Sau hai tuần tập luyện. Lớp KCDS Gia Cẩm-Việt Trì đã kết thúc thành công tốt đẹp. Tối hôm qua 3/7/2010 tại Nhà Thi Đấu Gia Cẩm, lễ bế mạc lớp đã được tổ chức trọng thể. Tới dự tổng kết có bà Đinh Thị Thu Hương Thường Trực Tỉnh Ủy Bí Thư Phường Gia Cẩm, các ông bà là Chủ Tịch, Phó Chủ Tịch UBND, Chủ Tịch Mặt Trận Tổ Quốc Phường Gia Cẩm. Các cơ Quan Ban Ngành Đoàn Thể, Báo Phú Thọ, Đài Truyền Hình Phú Thọ cũng đến tham dự ghi hình, viết bài và đưa tin động viên cổ vũ phong trào. Căn cứ vào kết quả tăng cường sức khỏe, phòng và trừ một số bệnh, chống lão hóa kéo dài tuổi thọ của lớp tập. Thể theo nguyện vọng của đông đảo bà con Gia Cẩm -Việt Trì. Chính Quyền địa phương đã nhất trí để Hội Người Cao Tuổi của Phường thành lập Câu Lạc Bộ KCDS. . . .
1. Trên bề mặt của đại dương tâm thức là “Tiền ngũ thức” nghĩa là 5 thức do não nhận thức các thông tin của giác quan mà thành.
Sâu hơn một chút là thức...
Những đỉnh núi yên lặng; lười biếng; đắp chăn tơ bằng mây trời; ngủ quên trong sương mù. Dòng sông dưới thung sâu yên lặng; ngừng chảy; nằm im như một dải lụa trắng ai bỏ quên. Đá tai mèo nheo mắt nhìn hoa cúc dại. Chim kêu khe khẽ. Nước chảy rì rào. Tiếng cười nói nho nhỏ lúc thực lúc hư như từ một cõi xa xăm vong về bên núi vắng. Con đường uốn lượn trong mây và dưới kia chênh vênh bên bờ vực thẳm, vài nóc nhà trăng trắng lắc lư trong mây; như đá núi đang lăn xuống hố. Sương đọng long lanh trên những vạt ngô non và ánh mặt trời biến biển sương mù thành hào quang muôn ngàn màu sắc.
Núi thơm mùi thơm của hoang dại. Gió mát cái mát từ lòng đất lạnh dâng lên nhè nhẹ xanh xanh tim tím.
Cái máy hình của tớ tự nhiên nó chụp tanh tách, còn tớ thì kệ nó; cứ ngắm trời ngắm núi cho thỏa thích. . . . Hề hề. . .
(Ngày xuân làm ruộng phước điền)
Ngất ngưỡng xuân xanh tánh lộ hình
Trà ngồng hoa ngổng rạng xuân minh
Sấm rền sông núi rồng khai thế
Rung chuyển càn khôn đế chuyển mình
Hiệp lý đất trời thông bát ngát
Tùy duyên vô tác, lạc, thường, minh
Hòa nhi thánh chúng cùng viên giác
Thơm ngát trà xuân thác với mình.
Được làm điều bạn thích chưa chắc đã là tự do, khi bạn chưa trả lời được câu hỏi “ Tôi là ai?” Thích điều bạn làm chưa chắc đã là hạnh phúc, khi bạn chưa biết điều ấy do mình thích hay xã hội thích qua bạn? Trên con đường cao tốc của cuộc đời, chúng ta nhận ra chính mình từ gương chiếu hậu. Và niết bàn chính là con đường cao tốc. Lang thang trên cõi đời nầy, bạn để lại gì sau lưng mình? Lâu đài hay những vết chân trần trụi? Than ôi! Dù bạn để lại gì cũng sẽ mai một theo thời gian. Trừ phi bạn để lai những người thay bạn bước tiếp. Yên lặng đồng cảm với những điều nhỏ bé nhất, đơn giản nhất, bình thường nhất, cũng sẽ khiến bạn rung động sâu xa trong tiềm thức. Điều ấy nó khiến bạn cảm nhận cuộc đời nầy dễ chịu hơn, đáng yêu hơn.
Đang làm việc ở văn phòng. Mệt mỏi hay căng thẳng quá. Bạn có thể thụ khí và tập vài động tác trên ghế để hồi phục. Bạn sẽ thấy chỉ sau ít phút vận động trong thư giãn. Chẳng những bạn hồi phục mà còn cảm thấy thoải mái và rất sung sức nữa. Bạn hãy chú ý cách phối hợp bộ bông của tay và di chuyển chân để vận động đầu lưng. ...
Lũ chúng ta
Như đoàn du ca lang bạt
Đi mở cửa thiên đàng nơi gió cát trần gian
Đi đi về về như loài chim thiên di
Đâu cần tìm vết chim mẹ trong hư không
Chim non sinh ra
Vẫn tự biết cách quay về nguồn cội
Còn trời còn đất còn non nước
Cầm máy nhặt chơi được mấy hình
Đem về ninh tất trong nồi cháo
Khi chín thành ra đạo với thiền
Hềhề. . . .
Đại Thủ Ấn thường gọi là Mahamudra, còn gọi là Phyag-gGya Chhen-Po do vị đạo sư Ấn Độ Maitripa soạn thảo, và được truyền dạy trực tiếp cho Marpa, và từ Marpa truyền dạy cho Milarepa. Thánh Sư Marpa, 1012-1097, là một đạo sư nổi tiếng miền Nam Tây Tạng. Marpa là thầy của Milarepa. Marpa còn được nhìn như là điển hình lý tưởng của trường hợp người tu có vợ con, vừa thành tựu Thánh Pháp vừa lo những trách nhiệm trần gian. Lần đầu tới Ấn Độ, Marpa gặp Thánh Sư Naropa và theo học suốt 16 năm. Theo lịch sử, Marpa theo học tất cả là 108 vị Thầy, nhưng hai vị Thầy chính yếu là Naropa và Maitripa. Trở về Tây Tạng, Marpa dịch các bản văn mang về ra tiếng Tây Tạng, sống đời của một nông dân và có nhiều con với vợ ...
(Hum)
Bởi vậy, thuyền bát nhã phải không có đáy mà vẫn nổi. Như vậy nó không phải là “Thuyền” nữa, mà phải là “cái phao” “Phao Bát Nhã” thì mới được. Này Cỏ May, đừng dùng thuyền mà hãy dùng phao. Vì trước sau gì sông mê cũng nổi sóng. Vì trước sau gì cuồng phong bão tố cũng sẽ nổi lên, khi mà cơn gió độc tham sân si vẫn ngày đêm thổi qua pháp giới ngày càng mạnh hơn và chưa phút giây nào ngừng nghỉ.
.