Đi làm về, em ghé mua ít đồ ăn rồi đón hai con. Anh nhậu với bạn bè nhớ về sớm. Đừng để mẹ con em chờ cơm nghe anh.
Đem thơ ra chợ Bà HaiĐổi bịch mắm cái với hai trái càCơm nguội thêm trái ớt giàLục bát dân tộc thiệt là rất cayHề hề. . .^^^(Bán thơ sỉ và lẻ)
1/ Đường không đi lâu ngày cỏ mọc. Tâm hồn bạn nếu lặng yên lâu ngày, tiềm năng sẽ mọc lên. Rồi mưa nắng cuộc đời sẽ làm nó xanh tốt.2/ Như nước đổ lá sen. Khi bạn là chính mình. Tính anh hùng và tính thiêng liêng không dính dáng gì.3/Như khí trời âm thầm ăn mòn sắt. Chỉ những người tin yêu bạn mới ảnh hưởng lớn tới bạn mà bạn không hề hay biết.4/ Khi đám đông quanh ta tin hay chống đối điều gì. Nếu không muốn nô lệ cho tâm lý bầy đàn. Hãy tự thân trải nghiệm điều ấy trong một thời gian đủ lâu.
Trong lá rơi có tiếng đàn khúc khíchTrong tiếng em cười có tinh nghịch của bàn tay
Nầy bạn, đừng nóng. . .Quân tử trả thù kiếp sau cũng chưa muộn. . . hề hề. . .Bây giờ thì nhịn đi .^^^(Lão Đại Ngã Ba Chuồng Chó)
Lời nói nhỏ và nhẹ, trám vừa khít vết rạn nứt của con tim. Nếu nó lớn và mạnh, nó có thể làm vết nứt to hơn gây ra đổ vỡ.
Âm nhạc là tiếng ồn dễ chịu nhất. Khi bạn là chính mình đột nhiên bạn biết. Không có âm nhạc. Chỉ có tiếng ồn được lựa chọn.
Biểu cảm trên gương mặt hiệu quả hơn thể hiện ở quần áo, hình xăm hoặc xe cộ.
Chấp nhận bất an, thì mới "quân bình động". Cần thích ứng chứ không cần an toàn. Bởi thích ứng thì đổi mới. Còn an toàn thì bảo thủ.
Như bình minh mới tinh, mắt thấy thình lình. Cái nguyên trinh vẫn còn chưa phản ứng. Như cánh đồng thơm hương lúa. Lời vui đùa thơm mùi hồn nhiên. Như ánh sáng tới trước, tiếng sét chưa kịp vang. Trần gian ngỡ ngàng chưa tác ý.Như gió thổi, ngọn cỏ vô tình lắc lay. Ta sống mê say, ai hay ta vô tình tu.Em ngồi bệt dưới đất. Nước mưa thơm mùi hương bưởi. Ta tự nhiên, trời đất vốn hồn nhiên. Ha ha. . . ha. . Đâu có cái gì là thiêng.
Đời lửa tắtMắt bóng tốiMôi mạ nonDấu chân son rêu phủHa ha. . Ha. . Gió thổi vù vùThần đi chơiLá thu bay đầy trời
Vĩ nhân không quan trọng cách ăn mặc. Thiền nhân không quan trọng cách ăn nói. Chân nhân không quan trọng cách ăn năn. Thân nhân không quan trọng cách ăn uống. Siêu nhân không quan trọng cách ăn gì. Thượng nhân không quan trọng cách ăn chặn. Thương nhân không quan trọng cách ăn bớt. Đại nhân không quan trọng cách ăn cướp. Dị nhân không quan trọng cách làm gì để có ăn. . .hề hề. . .
Bản chất một người đàn ông sẽ lộ ra lúc anh ta say.Bản chất một người phụ nữ sẽ lộ ra lúc cô ta ghen.Bản chất của một ông thầy sẽ lộ ra khi ông ta thấy học trò giỏi hơn mình.
Sự lớn lao luôn bị đố kỵ và ghen tị. Chỉ những sự tầm thường mới có thể đem ra khoe mẽ với cả đám đông. Cho nên, hãy đem cái gì của bạn đang bị đố kỵ ghen tị biểu thị trở lại qua hình thức bình thường. Đám đông sẽ quay lại ủng hộ bạn. . .hề hề. . .
Trên trời có thượng đế. Gia đình có vợ hiền con thảo. Xã hội có bạn hiền. . .Ha ha. . .ha. . .Đời nầy thế là quá đủ rồi.Mọi thứ cứ để cho gió thổi bay đi, chỉ còn có hương trà là còn phảng phất lại. Để cho dù sau nầy có tái sinh thay hình đổi dạng vẫn còn nhận ra nhau. . .Ha ha. . .ha. . .
Đời đáng chán hay không đáng chán?Nhấp chén nhàn xin hỏi bạn lang thangThưa rằng mạng bất tái lai Không chơi là dại có ai sống hoàiĐạo đáng chán hay không đáng chán?Nhấp chén tràn xin hỏi bạn lâm lyChữ rằng đạo bất tư nghìVô vi vô vị chơi đi hỏi gì
Giữa rừng già ta có thấy gì đâu. . .Hề hề. . .Đấy là vì ta đang ngủ. Còn nhớ lúc lên núi trời đã tối. Ta ngồi đây uống rượu nghe rừng đêm hát ca. Uống say ngủ đến tối hôm sau mới tỉnh. Hề hề. . .Thức dậy thì trời lại tối. Ta lại nằm nghe thác đổ, suối reo. Nghe côn trùng tấu nhạc và nghe ma hát trong bóng tối hoang vu.Hề hề. . .Sáng hôm sau thức dậy thì trời đầy mây và sương. . .Giữa rừng già ta cũng có thấy gì đâu. Ta bèn mò đường về nhà. . .để hôm nào lại lên. . .Hề hề. . Giữa rừng già ta có thấy gì đâu. . .
1/ Khi đã ngoài 50 tuổi. Người bi quan là người biết quá nhiều. Người lạc quan là người biết quá ít. Còn nếu người ấy luôn thích ứng tình huống, không bi quan cũng không lạc quan, nhưng luôn cảm thấy thú vị trong mọi tình huống. Người ấy là thiền nhân.2/ Phàn nàn về cuộc đời hay ca ngợi nó đều không bằng im lặng điều chỉnh cách sống của mình.3/ Vứt cục xương cho 2 con chó. Thế nào con chó nhỏ hơn cũng bị cắn tơi tả. Khi ấy bạn có thể có lý do để đánh con chó lớn.
Khi em là gió Anh sẽ là đồng cỏ, để gió cười nho nhỏKhi em là bão Anh sẽ là núi cao, để gió cười ngạo thế nhânKhi em buâng khuâng im lặng Anh là biển, để im lặng mỉm cười làm tươi ngàn con sóngKhi em là gió mùa đông lạnh cóngAnh sẽ là bóng tối âm u, thu ánh sáng mặt trời Ngồi đợi em cười trong nắng xuân tươiHa ha. . .ha. . .^^^(Tiếng cười của gió)