Chúng tôi lại về Hải Dương. Trời đã bắt đầu vào hạ. Nhưng những cơn mưa đầu mùa đã xua đi nóng bức. Khí trời mát dịu. Phố phường đông vui. Hồ nước trong vắt. Tiếng ve kêu râm ran trong những hàng phượng vĩ hoa đỏ nồng nàn. Hai bên đường hoa bằng lăng nở tím ngắt trong nắng mới. Hoa sen nở trong đầm và công viên cỏ non xanh rờn. . . . Bà con nghe tin thầy về đã tập trung rất đông để mừng thầy cô và chư huynh đi cùng.Thầy cùng bà con uống trà ở cái sân xi măng ngập tràn bóng mát. Đón thầy cô và chư huynh ngoài bà con học viên, còn có ông Giám Đốc Nhà Văn Hóa Thành Phố, ông Phó Chủ Nhiệm Câu Lạc Bộ Trung Cao Nguyễn Trãi. Các bác trong Ban Khí Công của CLB và đội Huấn Luyện Viên KCDS của Hải Dương.
Đó là nơi mười lăm năm trước, thầy đóng trại ở thường xuyên trên đỉnh Ngũ Nhạc để tắm suối, luyện công và hàng ngày dạy cho bà con trên đỉnh núi đầy mây. Ngày ấy làm gì có đường đi. Toàn phải vạch lau lách băng rừng đi thôi. Bà con đi từ Nhà Tổ Côn Sơn lúc 4 giờ sáng, băng rừng leo lên đỉnh Ngũ Nhạc. Khi ấy thầy đang ở dưới thác. Nghe tiếng cười nói lao xao, liền đi mấy chục mét là tới đỉnh Hòn Ngọc. Bà con không biết tại sao thầy đi nhanh thế!. . . .hề hề. . . .
Căn nhà cổ tối mờ mờ. Ánh sáng từ các ô cửa sổ chiếu vào thành những luồng chảy chầm chậm mệt mỏi. Bên ngoài trời nắng to, nhưng trong nhà mát âm. Yên lặng cùng cực. Chỉ có tiếng gió thì thào trên mái ngói rêu phong và tiếng chim sẻ chim chíp khe khẽ thật nhẹ. Tiếng con sâu bò lười biếng trên tàu lá chuối. Tiếng con kênh trước nhà rì rào rúc đầu vào khu vườn rậm rạp. Mùi bùn non và mùi gió từ sông Sài Gòn ngai ngái, nồng nàn, như mùi thơm da thịt.
Một ngày mới đang bắt đầu.
Trên nóc chùa Bà chim sẽ kêu chim chíp, Thần Thánh thức dậy nhìn xuống phố phường tấp nập người xe. Trong công viên tượng đá đứng lặng im. Còn bên kia đường một nhà sư khất thực đang chìa tay ra, trên tay có vài đồng bạc lẻ. Dòng đời vẫn đang trôi, trôi mải miết. Thế thì nền của sự trôi này phải là cái lặng yên không dời không đổi.
- Này ông Mập, có cái lặng yện đấy chăng? Tướng trạng nó là gì? Lấy cái gì để biết cái đấy? Cái hữu hạn làm sao vừa khít với cái vô hạn này?
Tụng kinh đã có chim ngàn
Gõ mõ đã có tiếng đàn tơ rưng
Ngồi thiền có đá bên rừng
Luyện khí tùy hứng trúc mai sau nhà
Còn ta thì bận uống trà
Nằm khễnh, tắm thác, hát cùng trời mây
Bốn mùa mưa gió đủ đầy
Chim về làm tổ
Hổ về giởn trăng
Sóng biển rì rào. Gió thổi ào ào mang theo mùi của muối mặn. Bầu trời đầy mây trắng và tiếng hải âu quang quác giữa muôn trùng sóng nước
. . . . .
Đá cùng 2 bạn là Sạn và Cát đi tắm biển. Ra tới bãi biển, thấy một cô gái khá đẹp, thân hình hấp dẫn, bận áo tắm 2 mảnh. Đá đưa mắt lén nhìn cô gái có vẻ ngưỡng mộ.
Sạn thấy vậy liền bảo.
- Đừng nhìn như vậy.
- Tại sao?
Ông Già và người chủ khách sạn đang uống trà nói chuyện trên bờ biển:
- Thưa cụ, sau khi tập với cụ, con thấy rất tốt về sức khoẻ cũng như đường tu. Vậy sau này nếu ở đây chúng con muốn giúp mọi người thì dụng pháp như thế nào?
- Dụng pháp vô pháp
- Thưa cụ thế nào là “pháp vô pháp” ?
- Đã có pháp để dụng thì phải có tướng. Nhưng khi tướng bất định, tuỳ duyên mà hiển tướng, không chấp tướng nhất định mà tướng nào cũng có thể thì gọi là “pháp vô pháp”, “tướng vô tướng”.
- Thưa cụ, dụng “pháp vô pháp” thì có lợi gì?
Hôm nay trời hơi lạnh. Nhưng Cát tắm biển sớm rồi vào phòng ăn. Gặp mọi người đang ngồi uống trà ở đấy với người chủ khách sạn. Cô chủ chào hắn bằng câu hỏi:
- Này bạn, sao tắm biển sớm thế không lạnh à ?
- Ở đây khách không có thói quen tắm sớm à?
- À, hôm trước có mấy vị nữ tu, nghỉ ở đây. Họ cũng tắm rất sớm, dù trời lạnh cũng vậy, chứ không chờ mặt trời mọc lên.
- Tại sao thế?
(Huệ đỏ)
Cơ thể hắn, từng tế bào như giãn ra, mở rộng ra, lặng yên đón nhận làn gió mát, đón nhận mùi thơm của các loài hoa nở về đêm. Bàn chân hắn cảm nhận từng xúc chạm nhỏ nhặt nhất khi dẫm trên cỏ ướt sương đêm, dẫm trên những hạt sỏi cứng, tròn và lành lạnh, dẫm trên cát ướt nhột nhột tê tê. . . .
(Nhà Tổ Bình Dương)
Xuân thuỷ mãn tứ trạch
Nước xuân đầy thì tự nhiên tràn ra bốn phương, chẳng dụng công gì, chẳng cố gắng làm chi, chẳng chấp vào các điều hữu vi phương tiện. Thế nhưng thuận duyên thì lấy cái làm để thành việc chơi. Chơi với người, chơi với thú vật cỏ cây hoa lá, chơi với sông hồ biển sộng đường xa, chơi với kẻ tốt người xấu, chơi với Thần Thánh Quỉ Ma. . . . .Trong tam thiên đại thiên thế giới chỗ nào vui thì mình tới. Ai chấp, ai trụ, ai đấu tranh, ai thị phi, ai khen chê, thì mắc chi dính dáng đến mình chứ.
Còn trời còn đất còn non nước
Cầm máy nhặt chơi được mấy hình
Đem về ninh tất trong nồi cháo
Khi chín thành ra đạo với thiền
Hềhề. . . .
Này con, Tự Tại chính đối tượng và là thái độ của hành giả khi hành thiền.
- Thưa cụ, con biết rồi
- Nếu biết rồi thì ngươi hãy quán về một đề mục “ngay chính trên cơ thể ngươi” mà “không có trên thể xác và tâm lý ngươi” ?
Được sự cho phép của UBND Quận Phú Nhuận /TP.HCM. Được sự giúp đỡ của Hội Đông Y Quận Phú Nhuận, Trung Tâm Văn Hóa Thể Dục Thể Thao Quận, Nhà Thi Đấu Rạch Miễu và Câu Lạc Bộ KCDS của Quận. Tối nay lúc 20 giờ ngày 16/8/2010, tại Nhà Thi Đấu Rạch Miễu TP.HCM lớp KCDS từ thiện đã được khai mạc.
May quá, Sài Gòn độ này trời đã bắt đầu vào mùa mưa. Nhưng bà con được tập trong Nhà Thi Đấu thì an tâm rồi. Tuy trời mưa, nhưng ngay hôm đầu tiên, chỉ truyền miệng nhau, thế mà bà con đã đến tham gia dự tập rất đông. Nhà Thi đấu Rạch Miễu rất hiện đại, to là thế mà bà con ngồi chật cả hội trường. Dự kiến ước chừng phải trên 500 người. Tuy đông nhưng do Ban Tổ Chức đã có nhiều kinh nghiệm và bà con rất tự giác nên lớp học rất trật tự. Sau buổi khai mạc ngắn gọn, Thầy bắt đầu thuyết trình về phương pháp trên màn hình và bắt đầu phát công ngay.
-Thưa cụ, thân phụ con bị bệnh mãn tính, con có thể dùng Khí Công trị bệnh cho cụ được không?
-Nhưng nếu làm thì phải như thế nào?
-Ông nên làm theo sự hướng dẫn ở Mục Luyện Công trên Diễn Đàn phần "Kỹ thuật phát công trực tiếp"
- Gàn ơi, trà cũ rồi thay ấm mới đi. . . .
- Có ngay. . . .có ngay. . . .
Trời mưa lâm râm, hoàng lan rũ ngọn, cỏ non ẩm ướt. Gió từ sông Sài Gòn thổi vào lồng lộng. Mấy con chim sẻ nép mình vào bờ tường tránh mưa. Ông giá dịch vào trong để chúng tiến vào và vứt cho chúng cái bánh qui. . . .Chúng ríu ra ríu rít, một già một trẻ cười khà khà. . . .còn ngoài trời thì mưa và gió đang múa hát. . . .
KHÍ có nghĩa là bất nhị, CÔNG có nghĩa là Dụng của khí qua duyên, còn DƯỠNG SINH là tính Diệu Hữu của Khí Công tánh không.Vậy KCDS có nghĩa là: Không, Vô tướng, Vô tác và Vô Niệm.
Bởi Không cho nên : Không nhằm hình thành giáo phái, không thu học phí, không tổ chức quần chúng, không giữ bản quyền phương pháp, không trụ xứ ở một nơi nhất định nào, mà nhàn du trong nhân gian, không có người phát công và kẻ thụ công, không xác lập một điều gì mà tùy duyên hiển tướng. . .v.v. . .Ở nơi cái thường của Khí mà tùy duyên thích ứng an lạc với vô thường của cuộc đời. Biết rằng có bệnh giả nên có chữa giả, có tạm thời quên nên có tu phương tiện. Biết huyễn áo (maya) nhưng vui với cuộc huyễn áo này mà không chấp. . . .
Trên đường thiên lý /6/11/2009
Mưa bão nên tàu Nha Trang Tuy Hòa hoãn lại. Chúng tôi phải đổi vé. Chờ mấy hôm rồi nhà ga mới bán vé lại. Thế nhưng sáng nay khi chúng tôi đến thì tàu Nha Trang Tuy Hòa lại hủy chuyến. Chúng tôi đành phải hợp đồng xe hơi để đi, vì đường bộ nghe nói đã thông xe rồi.
Nha Trang trời hửng nắng, nhưng phía Tuy Hòa trời vẫn còn âm u và mưa lắt rắt. Hai bên đường nước ngập đồng trắng xóa, cây cối trụ điện gảy đổ nghiêng ngã. Rừng phòng hộ ở Đèo Cả bão quật gảy gục tơi bời.
Cách Tuy Hòa độ 10 km thì bị kẹt xe. Xe dài hàng cây số, nghe đâu phía trước đang sửa đường sắp xong rồi.
Ông Mập và Cu Tý vào Quán Chay của chùa.
Gặp ngày Đại Giới Đàn, trước cửa chùa có tấm biển lớn đề: Trường tuyển người làm Phật.
Cu Tý nhìn ông Mập rồi cười hìhì:
- Nè ông Mập, ông muốn ăn bánh bao chay hông?
- Hềhề. . .điều kiện thế nào?
1/ Luyện công ở Gành Đá Đĩa/Tuy An/22/11/2009 :
Hôm qua kết thúc thắng lợi lớp KCDS Nâng Cao của Câu Lạc Bộ Phú Yên. Sáng nay chúng tôi đến Gành Đá Đìa chơi và luyện công ở đấy.
- Thưa thầy Gành Đá Đĩa thuộc địa phương nào?
- Thôn 6, xã An Ninh Đông, huyện Tuy An, Phú Yên.
- Thưa sao lại gọi là Gành Đá Đĩa?
- Ừ. . .thì Gành là những bờ đá nằm sát bờ sông hay bờ biển. Ở dọc ven biển miền Trung có rất nhiều gành đá, song có lẽ độc đáo và đẹp vào bậc nhất phải kể đến gành Đá Đĩa. Còn sao gọi là Đá Đia thì đi hết con dốc Chỏ Đẻ này, đến gành thì ông sẽ biết
. . . .
Hê. . .h . .ê. . .ê. . . ê. . . .
Xê Rê Pốc tuôn trào
Rừng Tây Nguyên xôn xao
Chim muông
Thú rừng
Suối và thác
Cồng chiêng và tơ rưng
Voi rừng mừng đất mới
Tù và thổi tu. . .tu. .u. .u. . .u . . .u. . . .