Dù bận rộn cách mấy cũng nên sắp xếp để trong ngày có lúc được yên tĩnh. Nó sẽ tái cân bằng tâm lý và làm mới tâm hồn bạn. Sự bận rộn dù là bận rộn việc tu hành. Nếu kéo dài, cũng sẽ làm thể xác và tâm hồn bạn trở nên nghèo nàn rồi kiệt quệ.
Thái độ sống sẽ làm năng lực của bạn phát huy hiệu quả hoặc làm nó lụi tàn đi.
Gió tung bụi bặm thời gianTa sống mà ngỡ thiên đàng chê ta
Quẹt một nét vào không trungKhông trung rùng mìnhBồ tát thình lình cười ha hảQuẹt một nét vào vô ngãNúi đá lặng thinhĐồng cỏ bất thình lình đầy gió^^^(Hề hề. . .Vừa mới vẽ xong)
Hề hề. . .Đời đáng chán hay không đáng chán ?Cháu ra đàng thấy mấy bác quá gan(Tại tiệm phở gà Hàng Điếu)
Khi sống chung với bạn lâu ngày, tự nhiên biết hoàn cảnh của bạn mình. Không cần chờ bạn mở miệng xin giúp mới chịu giúp.Thượng đế cũng vậy. Hãy sống cùng ngài. Chứ đừng sống riêng rồi hàng ngày cầu nguyện.
Thế sự thăng trầm quân mạc tấnChờ xem thời vận bấn làm gìHề hề. . .Nhậu đi
Ta thổi sáo chơi Con trâu trời im lặngMắt em đầy nắngĐồng vắng đầy gióCỏ già nở đầy hoa^^^(Con trâu trời im lặng)
Đạo Đời song tu
Nầy bạn, đừng nóng. . .Quân tử trả thù kiếp sau cũng chưa muộn. . . hề hề. . .Bây giờ thì nhịn đi .^^^(Lão Đại Ngã Ba Chuồng Chó)
Nếu bạn không sử dụng được đôi cánh ngã và vô ngã (bodhisattva). Hãy dùng hài hước lấp đầy những ổ gà trên đường đời.
Ngài La Hán Hàng Long — ở Thành phố Hồ Chí Minh.
Nghệ thuật ăn uống nằm ở chỗ không chỉ sử dụng cái miệng mà còn sử dụng tất cả giác quan khác. Đối với người tâm linh, nghệ thuật nầy còn tinh tế hơn một bậc. Khi người ấy hợp nhất giác quan mình với trạng thái thiêng liêng tràn đầy năng lượng.Này Cỏ MayKhông chỉ là ăn. Nếu các việc khác ông cũng làm như thế thì cuộc sống là những ngày vui bất tận.
Chào mùa xuân tui là MuttiTui chưa biết đi nhưng tui biết cười khìHề hề. . .Có ti thì tui đi đâu cũng đượcTui vô trướcVô viLàm cái chi cũng đều bất tư nghì nên vô ngã
Miếng giấy gói cá thì tanh, gói hương thì thơm. Vì tình thương chịu tanh để nấu ăn cho cả nhà. Cũng vì tình thương mà được thơm lây khi đốt hương cúng Phật.Này Cỏ MayQuan trọng là trạng thái tâm ông lúc hành xử có tỉnh giác, có tịnh có lạc hay chăng ? Chứ không phải ở tanh hay thơm trên người ông.
Mọi việc trên đời không thứ gì là không thể nhịn:- Khi xem là nhẫn nhục thì khó nhịn. - Khi xem là trò chơi thì dễ nhịn.- Khi xem là sách lược để chiến thắng thì vui thích hăm hở và cố gắng làm.
Người chưa đọc một cuốn kinh sách nào hạnh phúc hơn người đọc nhiều mà chưa áp dụng được. Vì cái của mình thì vội vất đi, mà cái mới thì chưa dùng được.
Trên con đường đờiTao với mầy đi tìm chân lýNầy Ki KiThiên đàng của mầy là xươngCòn niết bàn của tao, là chỗ nào trẻ con không đi họcHề hề. . .^^^(Trên con đường thiên lý)
Dù bình Đạo hay bình Đời đều chứa nước "đi chơi".Thế rồi từ bình Đạo hay bình Đời. Chính trị và tu sĩ mới rót ra các loại chén: vô thần, hữu thần, chánh giáo, tà giáo, thiền, văn hóa, tâm linh, năng lượng, hiển giáo, mật giáo, duy tuệ, bất tư nghì. . v.v. . .Hề hề. . .Tui mà dại ăn bình ăn ly thì tui gãy răng sưng miệng. . .Tui chỉ uống nước trong bình trong chén thì OK.Thế nhưngUống vừa phải vừa đủ với nhu cầu. Không khát thì cớ chi phải uống chứ?Nếu không cần mà cố uống. Nếu "mê tín uống" thì tuy cái chất bên trong là " đi chơi".- Nhưng người uống có khi "đi" mà chẳng được "chơi". Đi ấy là bị cty đuổi mà phải đi. Đi ấy là bị vợ đuổi ra khỏi nhà mà phải đi. Đi ấy là bỏ nhà mà đi để tìm cái chân lý bất tư nghì nó có khắp nơi mà sao quá quá xa vời tìm hoài cả đời mà chả tìm ra cái chân lý như ý.Hề hề. . .Đi mà hổng chơi. Có khi là đi lên trển hay đi xuống dưới hoặc lang thang khắp trần gian mệt mỏi vì cái nghiệp nó hành phải "đi" mà chẳng có chi là "nhàn".- Cũng có khi người uống "chơi" mà chẳng "đi" được. Chơi ấy là nằm trên giường bệnh mà tự sướng vì liệt và ốm yếu thì làm sao đi được. Chơi ấy là chẳng "đi".Vì bận nhập thất thì làm sao đi được chớ?. . .Hề hề. . .Thế cho nên, uống nước "đi chơi". Pháp uống phải "buông" chứ đừng "cuồng".