Hiệp khí. Đầu tiên là cục bộ, sau đó là toàn thân. Đầu tiên là thân sau đó là tâm. Đầu tiên là mình sau đó gia đình an lạc hạnh phúc. Khi năng lượng từ bi lớn hơn gia đình, sẽ rời nhà đi chơi thuận duyên giúp người gọi là xuất gia. Ăn cơm nghìn nhà, ta bà đi chơi vô trụ xứ. . .Nhà là bốn biển, bạn bè là muôn phương. Học tại vô vi hành tại hữu vi. Lấy cái xác phàm phu che cho người bên trong. Nương người bên trong mà chơi mà làm vô tác.Sự đời bát ngát, ý đạo thênh thang, thế mà chẳng lộ hàng lộ tướng.Hề hề. . Đó là cái đạo chơi của trời đất.
Lành quá mức, lập tức sinh rách Tưởng đạo cao, lập tức nói tào laoHề hề. . .Rách rưới gặp tào laoChỗ nào em cũng ráchTào lao gặp rách rướiĐạo lưỡi rách mới sạch
Lá rơiMùa đi chơi cùng láTiếng đàn rơiThơ và nhạc đi chơi cùng hoang vuTu rơiThượng đế đi chơiLàm rơiTa thảnh thơi việc gì cũng là chơi^^^
Này emMưa rơi là trời đang khócBởi vì đời còn chưa học cách cười
Đêm qua trời bãoCon chim ăn đêm không vềNó nằm lại bên vũng nước mưaNó còn phải xuống địa ngục tìm thức ăn cho con nóDưới đó ngập tràn bóng tối
Bão đẹp với người thưởng thức. Nhưng nguy hại với người đang chèo chống trong cơn bão.Này Cỏ MayCuộc đời này là cơn bão lớn. Ông thưởng thức hay ông chèo chống?
Trái táo cắn dởBài thơ chưa xongTình trong chờ đợiĐời chưa tớiĐạo mới vào
Đại dương sương khóiCon tim ngừng nói Cái chân ngừng đi Chẳng tìm gìNhưng trôi mãi Không chèo
Thế nào là không?Kh. . ..ôngKhờ ôngHề hề. . .Nghĩa là ông khờ^^^
Đời là khổ đạo là giải thoát- Thế àKhổ, không, Vô thường, vô ngã- Thế àThường, lạc, ngã, tịnh- Thế àThế à là sao ?- Thế à^^^^
Lá mới Hoa mớiĐời mớiThế mà trời vẫn như vậy
Ta đi tìm trọng tâm của cuộc đờiNơi con mắt bãoBão di chuyển ta di chuyểnTa luôn ở yên tại con mắt bãoHa ha. . .ha. . .Do bão đời chưa bao giờ ngơiNên vô lượng kiếp rồi, ta vẫn chơi nơi con mắt bão.
Đêm đenTrăng vàngGió mang sao rắc tràn bầu trờiTa mang đời gửi vào niết bànTiếc thay Niết bàn đã bị bán cho trần gian
Quán trà trốngKhông có cửaGiữa lối vàoTa treo xâu chìa khóa rất đẹpVì người uống trà Có giấy phép phải tìm cho ra chìa khóa
Biển lặngNắng trong vắtMắt có mà như khôngNó không thể thấy Đá già nở hoa
Bồ công anhThanh hơn gióDại hơn cỏBỏ ngỏ đời mìnhThình lình bay vào nguyên trinhRồi phục sinh trên mặt đất
Mèo ú cù vào chânNhưng ta không nhộtRồi nó sẽ chán và bỏ điHề hề. . .Đời cù vào cái phàm phu của taNhưng ta vẫn là taTa không nhộtRồi đời sẽ chán bỏ đi, nhưng nó sẽ bảo đạo đếnHề hề. . .Đời cù ta còn không nhột, huống hồ là đạo của đời
Cỏ non bối rốiMưa đến rồiHoa tím đâu vội khép cửaNó đang chờ nửa tiếng chim
Ta tắt nhạc đi để cảm xúc thật hơn, thăng hoa hơn Phố ngày mưa, bản nhạc nào cũng không vừa với cuộc sốngNgười bệnh đang chờ taQuỉ Ma và Thần linh cũng đang chờ taTa đi chơi dưới mưaTa đi làm trong dòng người đi kiếm sốngThằng đi chơi, thằng đi làm, thằng chứng kiếnBa thằng gọp lại thành thằng tuiVui. . .vui. . .vui. . .Việc thằng nào thằng nấy làmHề hề. . .Tổ cha thằng nào lộn làn, làm không đúng qui trình ông đã định.
Khi cái đầu mất điCon tim tức thì tự doKhi con tim mất điBất tư nghì không còn đất sốngHa ha. . .ha. . .Khi thượng đế chẳng còn chiThế gian đi trên đất
Gió thênh thangTa bỏ đàn nghe nhạc trờiCon sông trào cảm xúcKhông phải lúc nầy chẳng còn lúc nào Cái tình đi vào trong cái đạo.
Không còn góc cạnh thì trònĐời sẽ mài mòn góc cạnhThích ứng như nước thì luôn vừaTrên sự thích ứng ấyTánh nở hoa
Ma nơ canh đi đầy đường đầy phốMa nơ ngố đi đầy phố đầy phườngMani thường khí lặng thinhMani padmi đến thì hoa sen nởUm chẳng còn chiHum chi cũng chẳng còn
Nước chảy về chỗ trũngĐời chảy về điên khùngĐạo chảy về diệu dụngTình chảy về mông lung
Lá bay tự nhiênChim bay bản năngMưa nắng có chi riêngTa điên, thần điên, trời đất thiềnHề hề. . .