Ta về rừng cũng về theoRừng thiêng chùa dựng cheo leo hang rồngChim kêu gió lộng đỉnh đèoCây cao bóng cả đá trèo lên mây Ta đây chùa đấy sum vầyGiang sơn tự tại đạo đầy mà khôngBuông cái đồng cho gióBỏ cái hòa cho mâyThương cho đời nầy Phật cười trong nắngVui với đạo hoang vắngCó con thằn lằn đẻ trứng trong hang...
Hãy tận hưởng cuộc sống nhưng đừng bám víu. Truyền thống khuyên bạn an trú, nhưng thật ra an trú thì không thể “về nhà”, cho dù an trú thì sẽ vừa lòng...
Không có gì du dương hơn buổi hoàng hôn.(Claude Debussy)
Nếu bạn nhìn đủ sâu, bạn sẽ thấy âm nhạc. Ttrái tim của thiên nhiên là âm nhạc và nó ở khắp mọi nơi.(Thomas Carlyle)
...
Trong nghệ thuật cũng như trong tình yêu, bản năng là đủ.(Anatole France)*Đẹp hơn đóa hồng là tâm hồn chiêm ngưỡng nó.(Sunny Brooke)*Bằng việc kính trọng cuộc sống, chúng ta trở...
Trong im lặng sâu lắng. Trong rỗng không, nhạy cảm mà an định. Sự sống đột nhiên trở thành một nguồn kinh tạng thâm sâu uyên bác và gần gũi biết bao. Thế rồi, trong trạng thái “hiệp...
1. Băng ấy có được là do chúng ta có cơ duyên gặp nhau lúc uống trà, đi dạo, hay đi du lịch. . . . Bạn tự do ghi âm và tạo ra cho riêng mình nếu bạn thích, chứ ta không...
Trí tuệ thông dụng giúp bạn dễ dàng được đám đông chấp nhận và ủng hộ. Nhưng ánh sáng của ngọn lửa từ sâu thẳm nội tại, mới có khả năng tạo ra cuộc cách mạng triệt để về...
Hạt bụi mòn hơn trong cơn gió nhẹ
Đám mây khe khẽ vuốt ve hư khôngHư không bổng rách toạt
Có tia nắng xuyên qua chỗ ráchnhỏ xíu như chiếc kimChâm vào huyệt rỗngTrên cánh đồng, không một bóng người.
Như một người đang ngủ chợt thức dậy, người ấy lập tức biết mình đang hiện hữu. Và biết mọi đạo hạnh hay phi đạo đức trong giấc mơ đều không thực có. Cho nên du già đặt trọng tâm ở tác ý. Nhưng...
Hành công là lặn sâu xuống đáy đại dương tâm thức của mình. Bề mặt đại dương tâm thức được gọi là “tiền ngũ thức”, nó gồm có 5 thức là nhận thức của hành...
1. Trên bề mặt của đại dương tâm thức là “Tiền ngũ thức” nghĩa là 5 thức do não nhận thức các thông tin của giác quan mà thành.
Sâu hơn một chút là thức...
Không có ai cuối vườn sen vẫn nởKhông có thơ còn lại cái gì đâuKhông nụ cười trái sầu đâu dễ chinKhông niềm tin mê tín chợt lên ngôiKhông cái tôi ngồi bên lề cuộc sốngKhông cái không Mọi thứ bổng huyền đồngHề hề. . . .
Đổ trà đi cho bình rỗng lặngChẳng nhận gì mới thực là lyÔ!Bình chảyLy bayTrăng đang sayĐâu cần gió, hoa quỳnh vẫn cứ lay...
Ta yên lặng ngắm mùa thu phai màuNgắm rong rêu tranh nhau bò lên tường đá cổ
Trên đỉnh cao mù sương. Hoa buâng khuâng yên lặng nở trong hốc cây mục. Luân hồi như ngừng lại. Đất trời chợt rỗng không, trong vắt và tinh khiết đến vô cùng. Này Cỏ May, đó...
Bóng tối dung nạp mọi sự, mọi sự yên nghỉ trong bóng tối. Bạn tự do hơn trong bóng tối và bạn luôn giả vờ trong ánh sáng. Ánh sáng trăng bạn thấy dễ chịu hơn vì nó chứa một phần bóng tối. Nó làm các lỗi không quá lộ liễu và làm sự vật trở nên mờ ảo thơ mộng hơn.Ánh sáng của trí tuệ sẽ làm bạn quá sắc bén và các lỗi của bạn cũng vì vậy mà quá lộ liễu. Đừng ra trước ánh sáng của tri thức và trí huệ để trình diễn. Ngờ ngệch một chút, hồn nhiên và ngây ngô một chút, tự nhiên và thật giản dị, đơn sơ tối giản...