Ta tìm giọt mộng ta chơiGiọt rơi xuống đất giọt rơi xuống ngườiGiọt vơi giọt huyễn giọt lườiGiọt tươi thành Phật giọt cười thành thơGiọt bơ vơ, giọt nước mắt, giọt mồ hôiGiọt tan trong đạo giọt trôi trong đờiHề hề. . .Ta tìm giọt mộng ta bàMới hay tỉnh mộng cũng là mộng thôi.
1. Tồn tại sau cùng là thắng lợi2. Dấu thắng lợi dưới một nguyên nhân khác thì thắng lợi sẽ duy trì lâu dài.3. Đừng tin những gì người khác nói. Hãy nhìn kỹ những gì người ấy làm.4. Một đồng bây giờ còn giá trị hơn một tỷ ở kiếp sau.5. Số 0 viết thật to giá trị cũng không khác gì số 0 viết bé.. . .
Nguyên quán vũ trụTrú quán trần gianNghề nghiệp lang thang Đang bán Trà nhànTrình độ khỏi bànMơ màng thì chém gióHề hề. . .Gặp khó thì co roGặp no thì đi chơiGặp đạo thì em xơiGăp đời thì em báiGặp gái thì em lạyGặp rượu thì em sayHề hề. . .Tối ngày toàn viết bậy
1/ Càng đơn giản thì càng tinh vi
2/ Mật là công khai mà không ai biết
3/ Thần chú không bằng người bên trongmượn miệng nói lời bình thường.
4/ Bắt ấn không bằng người bên trong mượn xác làm hành động bình thường
5/ Linh phù không bằng người bên trong mượn xác vẽ cái tranh bình thường.
Hư hao rót vào thiên thuĐứng gữa trời mộng duNgười khùng ngu hú gọi vô cùng Ngọn lửa bập bùngSỏi đá ngất ngâyRừng đứng trên mâyTiếng hú gọi bầy thiên di đi về phía bên kia cái chếtHa ha. . .ha. . .Tiếng hú của người khùng ngu vang mãi. . .đi xa mãi. . .Mà vô cùng vẫn vô cùng
Đốt nến dưới trăngĐể soi cho thấu chỗ tận cùng của sâu lắngĐể cuộc chơi thầm lặng lắng thành thơNày emTrăng bơ vơGiọt nắng trong trăng như là giọt mộngAnh viết vào hư không Không thành chữ bao giờ
Nguyên quán vũ trụTrú quán trần gianĐương sự thì mãi lang thangHề hề. . .Khi không gian đụng thời gianThì nhàn đụng cái đang. . .
Rong chơi lông bôngThiền thổng thiền thôngMuốn đi qua lưới mộngTa tặng hoa hồng cho con nhện độcHề hề. . .
Ba Gàn mà vẽ Gàn BaVẽ qua vẽ lại vẽ ra Ba GànBa Gàn Ba Gản Ba GanTrần gian mở quán trà nhàn bệnh tanHề hề. . .
Được như bé thơ chưa mà thụ khí ?Yên lặng như sen ngoài đồng chưa, mà làm mưa tưới mát cuộc đời ?Quay về thảnh thơi ở gốcLàm trăng cô độc trên đài senKhông quen hữu không quen vô Hãy nam mô ở chỗ chẳng còn chiHề hề. . .Như trăng tự mọc tự lặnĐừng băn khoănHãy làm cái thằng chưa có khuôn mặtVì còn nằm trong bào thai của mẹ
Nguyên quá vũ trụTrú quán Gành HàoNằm hư hao giữa tự nhiên và khùng điênCó hòn đá thiền
Phía trước là đại dương thênh thangNgày và đêm Sóng vẫn tràn qua người của nóPhía sau là vô thường quán nhậuNgày qua ngày Người đời vẫn ngồi chơi trên đầu của nó
1/ Hạnh phúc luôn xảy ra trong sự bất an. Nếu bạn thực sự "an" thì bạn sẽ khó cảm nhận được "lạc". Vì bạn không so sánh với đau khổ thì bạn sẽ không thấy hạnh phúc. Cho nên khi nói "an lạc" thì an là nói về tâm hành giả chứ không phải tình huống.
2/ Bởi vậy không thể cầu nguyện để " vô sự" vì nghiệp vẫn đang hiện hành. Mà phải quán tâm và giữ tâm "an" thì được "lạc". " Lạc" ấy không phụ thuộc tình huống.
4/ Diệt khổ để có hạnh phúc thì khổ vì diệt. Chăm lo hạnh phúc thì khổ tự tan vì hạnh phúc ngay cả lúc "chăm lo".
5/ Thành công không nằm ở ý tưởng và sự sáng tạo. Mà nằm ở chỗ dám quên mình vì ý tưởng sáng tạo.. . .
Hoa hồng đầy gai dại gì bóp chặtCuộc đời nầy là một đóa hồng đầy gaiThưởng thức nóDại gì bóp nó quá chặtHề hề. . .
Bình vỡ Bỡ ngỡ cháy thành thơĐất nứtBàn chân trầnĐi đến tận cùng cực. . .
Cuộc đời như chai rượuHạnh phúc như chai rượu bểGiun dế vẫn thường sayÔ hay!Ta đang sayChắc cuộc đời này đang bể. . .
Bồ Tát Quán Thế Âm(Hề hề. . .Vừa mới vẽ xong)
Anh như ly rượu đờiRong chơi trời định hướngĐất có thương thì thươngTình yêu đâu phải bình thường
Hồng cắm vào bìnhBình vỡThơ bay lên trăngTrăng vỡEm ngây thơ ta khù khờTình là tỉnh trong mơ
Xòe tay đón hư khôngĐóa hồng rơi xuống đấtĐược và mất ?Mưa lất phất đầy trời
Hoa cắm trong bìnhTa vẽ cái bình trước khi thành bìnhTa vẽ cái bình sau khi bình vỡHề hề. . .Ta vẽ cái đang là, vừa sinh ra đã chết
Hoa cắm trong bìnhTa vẽ cái hoa lúc chưa nởTa vẽ cái hoa lúc hoa đã tànHề hề. . .Ta vẽ cái đang là, vừa sinh ra đã chết
Hoa vẫn cắm trong bìnhTừ lúc ta chưa là ta
. . .
Mặt trời chiếu ly tràNhẩn nhaTa uống ánh sáng vào bụngMông lungHương thơm bay đầy nhàTa hớp một ngụm Sơn hà tan trong taHa ha. . .ha. . .. . .
1/ Chạy mà như đi thì chạy sẽ nhàn. Đi mà như ngồi nghỉ, thì thư thái đi chứ hổng phải bạn đi. Ngồi nghỉ mà như ngồi thiền thì chẳng những nghỉ ngơi về cơ bắp mà còn nghỉ ngơi về tâm trí. Đó là phép dưỡng sinh không cố gắng của người cao tuổi và bệnh nhân mãn tính, để chống lão hóa kéo dài tuổi thọ và sống khỏe mạnh hạnh phúc.
2/ Tu mà tướng như đời thì thảnh thơi không gò bó. Đời mà tướng như chơi thì đời thảnh thơi nghệ thuật.
3/ Chơi mà rỗng mà thông mà đồng mà cảm thì khác gì Tánh diệu Dụng.
4/ Đắc Khí mà yên lặng mà bình thường tâm thì khác chi "tự tại vô ngại". Tánh đồng khởi Dụng.
5/ Khí hợp nhất với người mà tay còn bắt ấn thì Thân Mật với Thân Vật Lý chưa làm Một. Bắt ấn chỉ là biểu thị của quá trình đang hợp nhất "Tam Thân thành Nhất Thể" ở Thân. Cho đến khi động tác tự trở về bình thường thì bấy giờ mới là hoạt dụng của Bồ Đề Tát Đỏa(Bodhisattva) và mới có hiệu lực trong thực tiễn.. . .
Ta tắm trong bóng tối của nắngTa uống trà đắng trong rực rỡ của trăngTa làm thơ trong cái boăn khoăn của yên lặngTa đi vắng khi ta đang ở đấyTa nói bậy viết bậy, khi cái như vậy đang nở hoa
Ta chẳng phải vô ngãTa chẳng phải đại ngãMặt nạ đạo đang rơiDa đời đang mònNhưng ta luôn còn son
1/ Im lặng và mở rộng cửa con tim là nghệ thuật cầu nguyện đích thực.
2/ Cuộc đời mình chỉ có một thứ đáng quan tâm, còn mọi thứ còn lại là để cười.
3/ Tu nghĩa là làm cho mỗi phút trôi qua đều hữu ích và thoải mái.
4/ Không ai chết đuối trong mồ hôi của mình. Nhưng nó bốc mùi với người bên cạnh.