Luật tiến hóa của Darwin:- Bưởi tiến hóa thành Mướp.Cho nên- Tâm thức con người ban đầu thích Bưởi. Sau qua thời gian sẽ thăng hoa tiến hóa để thích Mướp.
Hiện hữu trần trụi. Không so sánh thì thế gian biến mất chỉ còn mình ông.Lắng đọng tâm thức thì mọi vay mượn và mọi mặt nạ rơi rụng.Hề hề. . .Thế thì thảnh thơi.Đi chơiCần chi hỏi và trả lời.
Khi giải thoát sở tri kiến, thiên hạ thấy bạn là thằng ngốc. Còn bạn thì tự nhiên.Vô vi chùi hữu viNém vô vi điCòn chiCần chi
Cánh vuông cánh trònChân chon von chân vực sâuĐầu bất kỳ cổ bất viCòn chi cần chiBất thần Cất tiếng kêu như sấm
Mênh môngGió đưa thuyền điÔng già ngủ khìMái chèo cần chi
Ở tù thì được tự do với những cái khác. Cũng vậy, chủ động bị cầm tù trong pháp giải thoát để được giải thoát, là một bi hài kịch của con người.
1/ Tự do khó nhất không phải với kẻ thù mà với chính mình. Vì bạn phải độc lập với tâm trí, để không nô lệ tâm lý đám đông và nô lệ vô thức tập thể.2/Người luôn thích ứng tình huống thì vô ngã và trực giác.3/ Ăn tươi. Sống trong thiên nhiên. Sinh hoạt trong tình người. Yên lặng tỏa hương sen. Khí có mà như không. Chỉ thấy gió mát mùa xuân cần gì gặp thượng đế làm ra gió. . .4/ Luyện công để có năng lượng rồi phát công cho người khác. Sao bằng cùng với họ hợp nhất năng lượng với trời đất.5/Không tôn trọng không có tình yêu. Nhưng với "tình yêu tối thượng" tôn trọng là còn phân liệt. Nó là hòa đồng.6/ Câu người không tu dùng mồi tiền, sắc dục hay danh vọng. Câu người tu dùng mồi niết bàn. Câu người chứng ngộ dùng mồi chúng sanh. Mình câu mình dùng mồi vô ngã. . .
Uống trà phải có Thần TràNếu mà hổng có thì trà nó thiuUống trà phải hiểu Đạo TràNếu mà chấp ngã thì già nó hôUống trà phải ngộ Tâm TràNếu mà hổng ngộ ta bà mất vuiHề hề. . .Uống trà phải có mùi tràNếu mà hổng có. . .
Ta ngồi giữa cuộc nhố nhăngBiết tìm đâu chỗ mà quăng chút tình
Rễ non chui qua khe đá đi sâu vào lòng đấtKhe nứt hẹp, cứng và sắc như daoHề hề. . .Đời bảo khổNhưng rễ non phởn phơ mọc đầy lông tơ
Khi bạn là chủ nhân ông của mình. Bạn tương tác với người khác theo cái thật của mình và bình đẳng. Bạn có thể trùng với thánh hiền chứ không phải là cái đuôi của họ.
Có là Có, Không là Không. Bạn còn trong tâm trí. Bạn là nhị nguyên. Bạn có thể là người tôn giáo, nhưng tuyệt đối bạn không phải là "người tâm linh".Là người tâm linh bạn phải chấp nhận khả năng vừa Có lại vừa Không.
Khi bạn là chính mình. Bạn yên lặng và trầm tĩnh trước mọi sự xúc phạm lăng mạ hay nịnh hót. Bởi vì người kia làm sao thấy bạn được. Con người mà người ấy biết đã không có ở đây.
Chẳng thiêng cũng tiếng ngồi thiềnChẳng hiền cũng tiếng hổng phiền hổng điênCó tiên có tiếng có tiền, có ca có cá có cà có kiBồ đề bồ để bồ điNgồi thiền bồ sẽ tức thì thành tiênHề hề. . .Thiên thiền thiến thiện thành thiêng
Chấp nhận luân hồi, ta sợ gì sinh lão bệnh tử chứ? Hề hề. . .Chấp nhận khổ là cái đương nhiên, thì ta đâu có chuốc thêm phiền khi tìm cách diệt khổ chứ?Kệ mẹ nó, cái gì ta cũng xem là trò "vượt qua thử thách" của thượng đế thì chỉ chơi cho vui, cần gì cay cú. Thắng thua gì cũng đều được vui và cũng đều được thưởng. Thằng chơi vui, thằng xem vui, ban tổ chức của thượng đế thì được tiền quảng cáo. Hề hề. . . Chơi trò "diệt khổ" rất thú vị. Nhưng thằng nào tưởng "khổ là thiệt" cay cú ăn thua mới là đồ dở hơi. Chẳng phải "huyễn". Nếu huyễn thì tu sĩ bị bệnh đến bệnh viện làm gì cho nó mệt. Cái gì cũng là thực, nhưng chỉ là trò chơi, đừng quan trọng hóa, đừng cường điệu, đừng cay cú ăn thua. Thì sống chết luân hồi hay giải thoát gì cũng kệ mẹ nó, cũng chỉ là trò cười để chơi thôi mà.Hề hề. . .Này Cỏ MaySống vui thế, ông không biết cười, không biết thưởng thức. Lại đi cay cú quyết thắng trong trò chơi "diệt khổ". Ông rõ là đồ dở hơi.^^^(Vua Mèo và hoàng hậu)
Còn sống thì còn làm mới bản thân mình. Khi không được vậy, chỉ là cái xác biết đi.
Trước khi học pháp trừ tà cho người khác. Phải trừ cho được con tà trong người mình. Trước khi học pháp giải thoát hãy chuẩn bị sẵn pháp " diệt giải thoát".
Hội nhập và thích ứng tình huống là nghệ thuật tồn tại. Làm cho mọi sự đều tỏa hào quang và có cánh là nghệ thuật sống hạnh phúc.
Từ bi thật thì như mẹ thương con cần gì biết từ bi.Hỷ xả thật thì như đứa bé đang khóc thấy mẹ liền cười, cần gì biết hỷ xả.
Tài sản lớn nhất là khả năng kiếm tiền. Tài năng lớn nhất khả năng làm chủ tài sản ấy. Nhưng tài tình nhất là không phải quan chức mà vẫn được như vậy.
Ham muốn niết bàn làm hành giả không chứng niết bàn. Sợ hãi địa ngục làm hành giả không thể rời địa ngục. Cố tu thì sẽ hết ngu nhưng sẽ bị cầm tù trong tâm trí. Pháp giải thoát có thể giải thoát khỏi mọi thứ trừ pháp giải thoát. Giải thoát là vô pháp. Không thể biết niết bàn là gì vì không còn hình tướng và tiêu chuẩn. Mọi sự giải thích về niết bàn là đang còn trong giới hạn.