- Là bạn hay là thù đều dễ đối phó. Kẻ vừa bạn lại vừa thù thì không dễ. Nó tùy thuộc sự thích ứng tình huống và trí tuệ của bạn. - Là bạn trong đời thực sự được mấy ai ? - Người ghét mình có thể có nhiều, nhưng kẻ thù thật sự thì đâu dễ có.- Chỉ có kẻ vừa bạn vừa thù thì trong cuộc đời nầy lại chiếm số đông. Và bạn thất bại do bạn tưởng họ luôn là bạn hay luôn là thù.Hề hề. . .
Muốn thắng kẻ thù hay chí ít để kẻ thù không thể hại mình. Cần phải xem kẻ thù là thầy. Học cái hay ở họ, biết vì sao họ thắng mình để khắc phục. Và nhất là biết chỗ yếu, chỗ thua của ông thầy nầy.Hề hề. . .Này Cỏ MayBất cứ ai, dù có mạnh cách mấy, có trí huệ cách mấy cũng có chỗ khiếm khuyết. Ông chưa biết vì ông chưa đủ gần và chưa đủ lâu.
Dế kêu trong cỏLau múa trong gióBọ rùa bay vù vù trong ánh trăngSuối chảy rì rào trong hoang vắngHa ha. . .ha. . .Ta đùa với đứa bé trong taChúng ta tung tăng trên đồng cỏ^^^(Đêm trăng trên đồng cỏ lau)
Trời trộm gióCọ trộm sơnLơn tơn trộm lững thữngRừng trộm mâyCây trộm chimIm lìm trộm hoang vắngThầm lặng trộm con timHề hề . .Con tim trộm đu đủ^^^(Hái trộm đu đủ)
Cái không thể được nói ra, sao có thể chỉ ra. - Tạo ra những tình huống đặc biệt vì mục đích ấy và gọi nó là thiền cơ. Đó là một sự ngộ nhận.- Tạo ra những câu nói bí hiểm vì mục đích ấy và gọi là thiền ngữ. Đó cũng là một sự ngộ nhận.Thiền ngữ và thiền cơ như vậy chẳng khác chi con kiến bản ngã đang bò quanh cái miệng chén tâm trí.Này Cỏ May
Tui nghèo chẳng phải tui nghèo mãiBởi tầm nhìn tui đặt tại kiếp sauHề hề. . .Đời đáng chán hay không đáng chánPhó thường dân không đáng biết làm gì
Em coi con cho vợ em đi chùa.Cuộc đời chơi ác thế. Gió đùa tóc em bay. Em coi con cho vợ em đi chùa. . .Vợ ơi vợ đi đi, cầu ơn trên bồ tát, độ cho nhà ta giáp hạt vẫn còn có cái ăn. . .vẫn cười dù khó khăn. . . Em coi con, cho vợ em đi chùa. . .Hề hề. . .Cuộc đời chơi ác thế. Gió đùa tóc em bay. Em coi con cho vợ em đi chùa. . .
Vòng trời đất dọc ngang gang thốnSao đầu anh em đặt chốn hư vôChưa nam mô anh hoát nhiên đại ngộTrăng giang hồ lồ lộ ngộ vô môn^^^(Hớt tóc thời loạn thế)
1/ Dù công lớn hơn. Nhưng nên nhận phần thiệt hơn và nhường tiếng thơm cho đồng đội. Đó là nghệ thuật an toàn sau thành công.2/Ánh sáng từ nội tâm sẽ làm vẻ bên ngoài bình thường trở nên lộng lẫy.3/ Bạn không thể vấp một quả núi. Bạn chỉ có thể vấp ngã do hòn sỏi trên đường đi.4/ Câu hỏi khó là của người có học thức cao. Nhưng câu hỏi không thể trả lời lại là của trẻ con.5/ Sáng tạo luôn hồn nhiên và xảy ra một cách bốc đồng.
Báo cáo của cảnh sát: Người đàn ông vô sự, còn con chó thì bị rụng hết răng. Chủ chó bị phạt.Kể từ đó con chó dữ ăn chay không thể ăn thịt được nữa và nó cũng trở nên rất hiền vì không còn răng để cắn ai. . .Hề hề. . .
Đời nầy chẳng có thần tiên. Nhưng được sống như thần tiên, vô sự, ung dung tự tại rong chơi khắp đất trời. Thế thì còn gì bằng. Người khó chơi thì đã có ma quỉ thần thánh. Đạo thiếu hương thì đã có vô thường thơm mùi hồn nhiên. Lấy làm làm chơi. Lấy chơi tùy thuận đầy vơi. Uống một chung trà. Hát một câu ca. Viết dăm ba chữ như rắn bò trong cỏ. Quệt vài nét thô ráp như vỏ cây nứt, nhựa thơm chảy ra ngoài. Ha ha. . .ha. . .Không thụ khí, không phát công mà tự nhiên thông trời đất, tự nhiên làm, tự nhiên chơi, tự nhiên thảnh thơi, tự nhiên đời thoát tục.
Chí lớn thì phiền não lớn. Chí nhỏ thì phiền não nhỏ. Không lập chí thì không phiền não. Tự tại vô ngại thích ứng tình huống thì ung dung nhàn hạ. Đó chính là vô công dụng hạnh tự nhiên thành.Muốn vậy thì hợp nhất với trời đất. Muốn hợp nhất với trời đất thì hợp nhất năng lượng trước rồi buông xuôi thuận theo Dịch.Tâm lý thì ra khỏi tâm trí, cùng trôi, phản ảnh chứ không phản ứng.
Hề hề. . .Ta đến với Như Lai qua cửa ngõ con tim, chứ không qua cái đầu.Này Cỏ MayDuy tuệ thị nghiệp. — ở Chiuhua, Anhui, China.
1/ Đi làm kiếm tiền để sống mà giữ được tính người là điều khó.2/ Làm tròn chức trách mà không chịu nhục với cấp trên, không ức hiếp bóc lột kẻ dưới là người giỏi thiền.3/ Không bóp méo các khái niệm cơ bản của giáo lý. Không giảng dạy những điều mình làm không được. Không có khác biệt giữa lời thuyết giảng và cuộc sống thật của mình. Người như vậy mới đáng để chúng sanh gọi là thầy.4/ Biến việc làm thành việc để chơi mà vẫn hiệu quả. Để trời đất thông qua mình làm, còn mình thì vô sự chơi đùa. Người như vậy mới đáng gọi là thiền. Hì hục, cố gắng, thể hiện. . .đều phi thiền.5/ Sáng tạo mà không mất thuần khiết. Hiện hữu mà không chấp tướng. Vô hình với người đời. Chơi bời với ma quỉ thần thánh. Người như vậy mới là người tự tại vô ngại.
Tựa ghế uống trà. . Hề hề. . .Ghế thế mới là ghế. Trà thế mới là trà. Tựa thế mới đáng tựa. . .Thoải mái thế mới thật là thư giãn. . .Hề hề. . Ghế nầy chẳng ai thèm dành. Quá thoải mái. . .
Uống trà trong căn nhà của kiến. . .hề hề. . .
Uống trà ngày biển độngBiển thế mới là biển. Trà thế mới là trà. Đời thế mới là đời. Đạo thế mới là đạo. Điên thế mới là điên. . .Hề hề. . .Vui ơi là vui. . .
Chẳng phải đang đi tìm thức ăn và con vịt cái hay sao? Hề hề. . . Vịt không biết "chân lý hóa" và "lý tưởng hóa" mục đích của mình. Bởi vậy súc sanh luôn thấp kém hơn người.
Chổi quét láLá bay đi còn đáChổi quét đờiĐời bay đi còn đạoChổi quét đạoĐạo bay đi còn chổiHề hề. . .Cất chổi để lại dùngVì lá lại bayĐời lại sayĐạo lại hiển bàyHề hề. . .
1/ Trong bất cứ cái gì dù là tầm thường nhỏ nhặt nhất đều ẩn chứa cái đẹp. Phát hiện ra nó sẽ làm cuộc sống hạnh phúc.2/ Chưa đủ gần và chưa đủ lâu thì chưa thấy đẹp.3/Trong cái đẹp có ánh sáng, hương thơm và âm nhạc. . .không có ý chí.4/ Trong bóng tối vô minh. Ánh sáng từ nội tâm sẽ hừng lên ở giác quan. Khiến ngưòi ấy đẹp hơn bình thường.5/Nếu mang sẵn cái đẹp trong tâm hồn mới thấy được cái đẹp. Thì cái đẹp ấy là quan niệm của đám đông áp đặt lên vô thức của bạn. Cái đẹp thực sự không phải là nhận thức chủ quan. Nó là trạng thái trinh nguyên thuần khiết chưa phóng thể của sự vật.
Đường lên Thiên Thai sơn — ở Chiuhua, Anhui, China.