Ngài hỏi ngươi đi đâu?
Con đang tìm lối về, con bị lạc đường.
- Mô Phật!... Kỳ nhưng không diệu!
- Thưa cụ tại sao thế?
- Xin lỗi!. . .Ta đang sám hối. Nên để ông chờ hơi lâu.
- Mô Phật chẳng phải "tri vọng thì vọng liền tan" sao?
- Chào cụ Tưởng Vậy. - Chào chú Ba Gàn.
- Thưa cụ! . . .Nếu mọi sự đều do nhân duyên mà thành thì đâu còn ai tự ý gì được?
- Tự ý cũng từ "duyên"
Anh ta đọc nhiều sách, đi thăm hết nhà hiền triết này đến nhà hiền triết khác, lắng nghe, thảo luận và thực hành. Nhưng chính anh ta luôn thấy nghi ngờ hay không chắc chắn.
Sau hai mươi năm anh ta gặp một người, mọi lời nói và hành động của người này phù hợp với ý tưởng của anh ta về con người hoàn toàn nhận biết.
ly rỗng…Ối giời!, đầy ki!
Dòng người lũ lượtTrèo lên , trèo lên
Nhuỵ xoèHương ngan ngát
- Chu choa! Lâu rầu á nghen! . . .Chứ đi đâu óng xứ để nẩu nhớ nẩu thương, nẩu theo hỏi tui mãi! . . .
Sắc vẫn nặng hơn không
Bà lần nghìn chuỗi hạt
- Chào cụ Tưởng Vậy
- Chào chú Ba Gàn
- Thưa cụ, thế nào là cái biết có sẵn?
- Mô Phật!. . .Quí khách đến tham quan lễ Phật?
- Đến đây chơi!
Lá vàng rụng chồi non vươn
Thương núi rừng trần thế
Thú mê say dạy người
Rơi vào thinh lặng
Chơi trăng chẳng chán
Lão già thỉnh thoảng bồi dưỡng cho cả đàn, bát cơm nguội, bó rau rừng hay vài cái củ mài lão đào được trong rừng.. . . Đã quen với lão già tốt bụng nên chúng rất dạn. Khi lão ngồi yên mắt mở hé thì cả đàn rụt rè tiến lại rất gần. Nhưng khi thấy lão cử động hay mở mắt chúng liền bỏ chạy ra xa, rồi đứng nhìn lại thăm dò. Bao giờ chúng cũng giữ một khoảng cách an toàn. Lão Ngưu thở dài:
Từ hôm ấy đêm nào con heo rừng mẹ cũng đến thăm con. Nó cùng cả đàn đã định cư dưới tán lùm dây gắm rậm rì kế bên động đá.
Lão Ngưu đi dọc theo thung lũng để tìm bãi ngủ cho đàn trâu. Thời tiết nầy chúng ngủ ngoài trời cũng tốt chán!. . Dùng dây rừng, lão cột những róng củi khô lớn vào thân mấy cây lim xẹt để quây chỗ ngủ cho chúng. Ngắt một cọng cỏ khô tung lên trời để định hướng gió. Lão nhóm một đống lửa to, chất thêm vào đó mấy cây gỗ mục. Khói bay mù mịt về phía tó trâu. Xoa tay, lão già cười sảng khoái:
- Hềhề!. . thế là an tâm, vùng này có tiếng nhiều muỗi độc mà!
Mùa xuân vừa mới đi thôi!. . .Còn mùa hè thì lại đang bỡ ngỡ!. . . .Thế nhưng cái nắng rực rỡ thì đã về từ lâu!. . Sương mù mờ mịt. Hoa xoan nở rộ, trông như những đám mây xám trôi về ngủ quên trên vòm lá non xanh tươi. Trong bụi tre gai rậm rì bên bờ đá, vang vang tiếng chim cuốc gọi bạn dồn dập thiết tha. Lão Ngưu nắm mũi dắt con trâu đầu đàn băng qua con suối khô để sang khu đồi bên kia thác Bạc. Bên ấy rẫy tranh vừa mới đốt, gặp cơn mưa rào đầu mùa mấy hôm trước, đang lên chồi non mơn mởn.
- Dạ anh Hai, ngủ cho khoái, thiền là thuận tự nhiên mà anh, chứ dậy sớm là gượng ép, hehe!