Thần linh không có tướng còn giao cảm được huống hồ con người.Vấn đề là chúng ta không thấy "tính thần linh" trong từng sự vật.Tính thần linh không xác lập thần linh.
1/ Muốn không mất thì đừng có. Ta có vì mọi người có thì có ấy như không có.2/ Sống trong một thế giới giả dối. Sự chân thành làm bạn trở thành độc đáo và có sức mạnh vượt trội để thành công.3/ Chân thật là đủ, đừng chờ hoàn hảo. 4/ Vui khi làm việc. Bằng lòng với hiện tại. Thì chờ chi niết bàn.5/ Tìm bạn thì khó. Làm bạn với mọi người dễ hơn.6/ Tình yêu lớn không phải yêu nhiều người hay yêu cái vĩ đại. Nó là tình yêu trọn vẹn cả thể xác và tâm hồn. Còn đối tượng là gì ai cần chứ. Nó là việc của con tim.
Sợ gì chớ. Hãy nhìn thẳng vào thất bại, mỉm cười ngẩng đầu đi tiếp. Khi bạn chưa đầu hàng thì bạn vẫn còn cơ hội. Vì bạn vẫn còn tồn tại.Dù đang thất bại. Miễn là thắng trận sau cùng, bạn sẽ là người chiến thắng.
Khi bạn hiệp khí, thì động tác Dịch Cân Kinh của cơ thể tự thích ứng với tình huống. Bởi vậy tập trong rừng khác ngoài đồng. Tập ngày nắng khác ngày mưa. Mùa xuân khác mùa hạ. . .Vì thế gọi là Dịch. Cho nên nếu bây giờ bạn yên lặng thường trụ Khí. Chỉ để Khí biểu thị thật tế nhị để người khác không biết được. Khi bạn vào đời. Khí sẽ có các biểu thị ở cơ thể lúc bạn tương tác với tình huống. Bạn yên lặng kín đáo thì sẽ nhận biết được các dấu hiệu chỉ dẫn của Khí về tình huống ấy và do vậy có thể chủ động thích ứng với nó. Tùy người các dấu hiệu này sẽ khác nhau. Phải cần một thời gian để bạn dùng phương pháp thống kê nhận diện các biểu thị nầy.Nếu bạn thường tịnh hóa thân tâm thì khả năng biểu thị của cơ thể trước tình huống sẽ ngày càng chính xác hơn.
Suối chảy trong rừng vắngNắng lọt qua kẽ láĐá già rêu nở hoaMinh minh định vô địnhThinh thinh tịnh vô sinh.
Nắng chẳng làm gìHoa lưu ly thinh không tự nởMưa chẳng làm gìLúa trên đồng tự động đâm chồiVô vi chẳng làm gìTa chỉ chơi và chỉ biết cười khìCái bất tư nghì hiển thị, ta đâu cần biết chiHề hề. . .Đừng chờRa chợ chơi đi^^^(Chờ)
Phố nhỏ vào thuSương mù ru lá đỏEm đi chơi với hai con chóChắc mùa thu có gió có sương mà cũng có xương
Lá rơi đầy nơi ấyMùa thu dừng lại đâyTặng cây cầu hoa hồngVì chân không không đếnHa ha. . .ha. . .Chân không sợ giẫm lên mùa thu
Hành thâm bát nhã ba la mật đa. Khí phải nhẹ mà sâu. Tinh tế mà toàn diện. Thấm chứ không phải chảy. Hương thơm lan tỏa toàn thân trong yên lặng. Hòa hợp với tự nhiên. Có nắng, có gió, có suối reo, có chim ca. . . trong từng động tác. Có tình yêu, có sự sống, có thơ, có nhạc, có muôn ngàn màu sắc và cung bậc trong từng chuyển độngNày Cỏ MayHòa rồi buông thì đồng trời đất.Không giải tỏa stress. Rỗng thì mọi cảm thọ tiêu dung. Tịnh thì an lạc tự xuất hiện. Ngôn ngữ động tác đang tụng "vô tự kinh".Dịch Cân Kinh sẽ chậm dần rồi ngừng. Khi ấy, ông ngồi xuống, yên lặng, thảnh thơi siêu việt cái tịnh, thì minh minh tự nhiên biết.^^^(Khí)
Chỉ còn trà và mìnhGần. . .gần hơn nữaSâu. . .sâu hơn nữaThú vị Tinh tế ChậmThật chậmTừng lớp nhẹ sâu dầnKhông hưởng thụ qua sở hữuKính trọng tràTrà sẽ kính trọng mìnhHợp nhất với tràTrà sẽ khiến mình có cái an lạc như chưa từng có bao giờ.Này Cỏ MayTrà tượng trưng cho thiền vị trong cuộc sống.
Cầm đèn soi trăngĐèn càng sáng bóng trăng càng tốiLấy tâm trí soi giáo lýTâm càng trí giáo lý càng bíHề hề. . .Sao không vứt đèn nhìn trăng trên trời ?
Cánh chim giang hồĐậu cành cây khôNgộNam mô hay nam vôHề hề. . .Vô namVô
Hiệp khí. Đầu tiên là cục bộ, sau đó là toàn thân. Đầu tiên là thân sau đó là tâm. Đầu tiên là mình sau đó gia đình an lạc hạnh phúc. Khi năng lượng từ bi lớn hơn gia đình, sẽ rời nhà đi chơi thuận duyên giúp người gọi là xuất gia. Ăn cơm nghìn nhà, ta bà đi chơi vô trụ xứ. . .Nhà là bốn biển, bạn bè là muôn phương. Học tại vô vi hành tại hữu vi. Lấy cái xác phàm phu che cho người bên trong. Nương người bên trong mà chơi mà làm vô tác.Sự đời bát ngát, ý đạo thênh thang, thế mà chẳng lộ hàng lộ tướng.Hề hề. . Đó là cái đạo chơi của trời đất.
Lành quá mức, lập tức sinh rách Tưởng đạo cao, lập tức nói tào laoHề hề. . .Rách rưới gặp tào laoChỗ nào em cũng ráchTào lao gặp rách rướiĐạo lưỡi rách mới sạch
Lá rơiMùa đi chơi cùng láTiếng đàn rơiThơ và nhạc đi chơi cùng hoang vuTu rơiThượng đế đi chơiLàm rơiTa thảnh thơi việc gì cũng là chơi^^^
Này emMưa rơi là trời đang khócBởi vì đời còn chưa học cách cười
Đêm qua trời bãoCon chim ăn đêm không vềNó nằm lại bên vũng nước mưaNó còn phải xuống địa ngục tìm thức ăn cho con nóDưới đó ngập tràn bóng tối
Bão đẹp với người thưởng thức. Nhưng nguy hại với người đang chèo chống trong cơn bão.Này Cỏ MayCuộc đời này là cơn bão lớn. Ông thưởng thức hay ông chèo chống?
Trái táo cắn dởBài thơ chưa xongTình trong chờ đợiĐời chưa tớiĐạo mới vào
Đại dương sương khóiCon tim ngừng nói Cái chân ngừng đi Chẳng tìm gìNhưng trôi mãi Không chèo
Thế nào là không?Kh. . ..ôngKhờ ôngHề hề. . .Nghĩa là ông khờ^^^
Đời là khổ đạo là giải thoát- Thế àKhổ, không, Vô thường, vô ngã- Thế àThường, lạc, ngã, tịnh- Thế àThế à là sao ?- Thế à^^^^
Lá mới Hoa mớiĐời mớiThế mà trời vẫn như vậy
Ta đi tìm trọng tâm của cuộc đờiNơi con mắt bãoBão di chuyển ta di chuyểnTa luôn ở yên tại con mắt bãoHa ha. . .ha. . .Do bão đời chưa bao giờ ngơiNên vô lượng kiếp rồi, ta vẫn chơi nơi con mắt bão.
Quán trà trốngKhông có cửaGiữa lối vàoTa treo xâu chìa khóa rất đẹpVì người uống trà Có giấy phép phải tìm cho ra chìa khóa