Ăn phở gà và ăn chay. Uống nước trà và uống nước vối. Rồi không chút bối rối. Chúng tôi ngồi thiền trên xe điện tiến về phía chùa Hương.Theo chu kỳ biện chứng. Chúng tớ đứng hoặc đi. Vô vi hay hữu vi, tuy bất tư nghì mà cái chi cũng đúng chu kỳ tự xoay tự qui tự biến. . .Hề hề. . .Lên đường khi Hà Nội còn mù sương. Ra đi lòng không vấn vương. Chỉ thương tô phở gà và ly nước trà vẫn còn chưa ăn hết.
Trời đất miên miênCó điên mới ngồi lạiTự tại vô ngạiThuần phác thì vô tácNgan ngát thì cùng trôiHề hề. . .Đừng ngồi thiền Mà hãy để thiền tự nhiên ngồi
Vô ý vấp cục đá Đau quáBực mình cười ha háDu hí vấp thiềnĐiên quáGiật mình cười như sỏi như đá
Hoa mai vẽ trên tườngBướm ong tranh nhau hút mậtXuân đi hè đến Ong bướm hóa kiếp Hoa mai vẫn còn trên tườngĐể cho bướm ong đời sau lại tranh nhau hút mậtHề hề. . .
Mùa xuân tặng ta tất cảTa tặng mùa xuân một bình hoaHa ha. . .ha. . .Thế là đã quá nhiềuMột nụ hoa cũng là quá đủ
(Vẽ phác thảo minh họa chùa Linh Sơn Tiên Thạch trên núi Bà Đen)
Ban đầu phát công phải qua chuyển động cơ thể và lời nói. Mọi người liền đắc khí và tiềm năng của họ bắt đầu thức dậy giúp họ hiệu quả và hạnh phúc hơn trong cuộc sống.Đấy là do còn có mình còn có thần linh. Linh giác là có "cái linh giác".Sau nầy dần dần, phát công là năng lượng tự nó lan tỏa trong yên lặng. Chẳng cần qua chuyển động cơ thể và lời nói. Nhưng hiệu quả vẫn xảy ra. Có khi còn thâm trầm sâu lắng hơn trước.Đấy là do không còn có mình, cũng chẳng còn có thần linh. Chỉ minh minh diệu dụng. Đấy là linh giác mà không có cái linh giác.Này Cỏ MayNăng lượng là vô ngã mà thần linh cũng vô ngã.
Đêm khuya trăng rụng xuống aoĐêm khuya ta rụng vào miền hư haoTa và trăng đều ảoNên thấy tình và đạo cũng tào laoHa ha. . .ha. . .Một mình ta với chén tràMột mình ta với sơn hà quạnh hiu
Gánh con đi chợ đường xaCha nó còn bận sơn hà nước non
Khi nghiệp nhẹ bạn thảnh thơiKhi hết nghệpLàm sao bạn đi chơi được nữaHề hề. . .Này Cỏ MayĐi chơi cũng là nghiệp nên phải đi chơi
Hoa cải vàng Mồ hôi mặn Mong sao nụ cười các emMãi trong trắng hồn nhiên
Mưa xuân lất phất Nhẹ đến nổi nụ hoa không hayTa say Đâu hay ân tình còn mấtNụ hôn phảng phấtHoa xuân nở thậtĐầy đất đầy trời
Cây vươn đồng trờiĐời vươn đồng trăngSự sự hoang vắng Chỉ có con timIm lặng hiện hữu
Chưa sinh ra ta đã uống tràChưa sinh ra ta đã là lồng lộngChơi đùa với có khôngTa bổng hóa thành người
Ta đứng đấy thơ ngây mòn mỏi rụngNghe hoang vu tụng chú vãng sanh đời
Con sông chảy trong bóng tốiDòng sông không vộiAnh đào mỉm cười trong bóng tốiNụ hoa không vộiLiễu rũ trong bóng tốiBuông xuôi sám hối không vộiĐêm xuânTa đứng trên cầu Về đâu ta đâu có vội.(Kyoto/Japan/Ngày cuối năm)
Sau khi hiệp khí. Nếu tiếp tục chăm chỉ luyện công, sống đạo đức, thường hành thiện giúp mọi người. Hộ pháp chư Thiên chư Thần sẽ thường theo hộ trì hành giả. Bởi vây bản thân hành giả, người thân trong gia đình và những người bên cạnh thường có được sức khỏe, vui vẻ, công việc hanh thông. Nhờ ân điển thiêng liêng của các phúc thần nầy. Trái lại, tuy đã hiêp khí. Nhưng hành giả lại đắm chìm trong tham dục và thường xuyên va chạm với người khác. Hành giả không hành thiện mà lại cống cao ngã mạn. Thì tâm linh đi theo không phải phúc thần mà là ác thần. Khiến cơ thể hành giả bị bệnh, người thân trong gia đình cũng ốm yếu. Gia đình thường lục đục va chạm mất hạnh phúc. Làm ăn suy giảm rồi dần dần thất bại.Hề hề. . .Thế cho nên, mình luôn vui vẻ. Đi đến đâu cũng mang tiếng cười đến cho mọi người. Những người có duyên gần gũi mình đều tự nhiên khỏe mạnh vui vẻ. Mình ở nhà ai nhà người ấy liền vui vẻ và làm ăn tấn tới. . . Thế mới là người tu đúng pháp.Hề hề. . .
Đốt đống lửa thật lớn. Gọi là dụng " tam muội chân hỏa". Pha trà, chế trà, đốt trầm gọi là lâp mandala.Với đầy đủ pháp khí như: thuốc lá; hoa đào, kẹo bánh, rượu mơ. . .Thế rồi đặt 5 cái loa bleutooth chung quanh để nghe nhạc gọi là lập Mạnđàloa.Hề hề. . .Khoai lùi ném vào bếp lửa. Sương mù dày đặc. Chim ăn đêm kêu tha thiết trong hang đá lập lòe ánh nến tâm linh.Tết đến thật gần. Với những thằng tâm linh bụi đời lang bạt như tụi tui. Ai nấy đều có phút lặng im tìm về dĩ vãng xa lắc xa lơ. Tìm về cái lúc mình còn ở trên thiên đình với 72 cô tiên nữ. . .Hề hề . Thế rồi chúng tớ ngồi đấy trong gió lạnh và xuân nồng. Cười bậy bạ. . .nói bậy bạ. . .đùa bậy bạ. . nghe nhạc bậy bạ vớ vẩn cho đến tận khuya.. . .thật khuya. . .mới đi ngủ. .
Mỗi năm đều đến nơi đâyCà phê, thuốc lá, trà đầy tâm khôngNgủ đồng bờ vực đầy mâyUống ly rượu đế thơ ngây hiện vềThả dê bậy bạ đó đây Trà tiên thi hứng mây tràn rừng tiênThiêng liêng trà Phật rượu Ma Bàn đá đầu thác khác gì thượng tiênHề hề. . .Bớ thằng người ngợm điên điênSao mầy không đến thiên đàng mà chơi ?Thưa rằng xuân bất tái lai Không chơi là dại thiên đàng tại đây