Tam Toà Thánh Mẫu
Khi bạn thấy không thoải mái với người khác. Bạn mới nói nhiều và thể hiện nhiều.Nếu không, dù ngồi gần bên, bạn vẫn có thể im lặng trong an lạc.
Vô ngã nói và làm = im lặngPhản ảnh <=> phản chiếu = nhìn nhauVô thức bản năng + vô thức tập thể + vô thức vũ trụ = Suốt đêmTỉnh giác = không ngủ
Đi Hà Giang. Tham quan Linh Từ Thác Cái trước khi vào Hoàng Su phì.
-------
Clip thư giãn 1: Thư giãn sâu
Phải anh đấy không ? . . .Trả lời em đi. . .
Ông Già và người chủ khách sạn đang uống trà nói chuyện trên bờ biển:
- Thưa cụ, sau khi tập với cụ, con thấy rất tốt về sức khoẻ cũng như đường tu. Vậy sau này nếu ở đây chúng con muốn giúp mọi người thì dụng pháp như thế nào?
- Dụng pháp vô pháp
- Thưa cụ thế nào là “pháp vô pháp” ?
- Đã có pháp để dụng thì phải có tướng. Nhưng khi tướng bất định, tuỳ duyên mà hiển tướng, không chấp tướng nhất định mà tướng nào cũng có thể thì gọi là “pháp vô pháp”, “tướng vô tướng”.
- Thưa cụ, dụng “pháp vô pháp” thì có lợi gì?
Ngày ấy Ba Gàn thường nhặt các miếng đá bìa do thợ cắt bỏ ra để vẽ hoặc đắp các phù điêu. Hắn làm một cách nhàn hạ, để chơi có khi để tặng các vị huynh có duyên tìm đến nơi nầy.
Ba Gàn còn trẻ nhưng người hắn đắp trông già hơn rất nhiều. Hỏi tại sao vậy. Hắn nói: " đây mới là mình, còn cái xác bên ngoài là của cha sinh mẹ đẻ . . . hề hề. . .."
7 năm đã trôi qua, bức phù điêu năm ấy bây giờ rong rêu bám đầy. Ba Gàn cũng già hơn xưa. Hôm hắn đến đây đứng nhìn bức phù điêu năm xưa. Tôi bèn bảo:
- Cái phù điêu của ông trông rong rêu quá. Ông có cần sơn lại không?
Ba Gàn cười. Hắn bảo:
- Hôm nào rảnh tôi đắp lại tôi. Tôi bây giờ khác rồi. . . .hề hề. . . .
Tôi nghe vậy biết vậy, chứ chẳng biết thế nào cả! Lẽ dĩ nhiên là khác với cái tướng cha sinh mẹ đẻ. Nhưng khác thế nào thì phải chờ khi nào hắn nổi hứng đắp cái phù điêu khác thì khắc biết thật tướng của hắn bây giờ ra sao.
(Hề hề. . . .đưa tâm đây ta an cho)
Học tức khắc tức thì từ uống ăn ngủ nghỉ nói cười tụng kinh niệm Phật
Học chơi từ tướng Di Lặc
Học mặc từ rừng cây qua bốn mùa thay lá mới
Học cách không học, từ con chim con thú con dế con giun con sùng con kiến
Tu cách không tu, từ giả ngu giả điếc
Chẳng có gì luyến tiếc
Chẳng có gì cầu mong
Mọi sự tự nó tràn đầy
Như nước hồ sen ngày mưa lớn.
. . . . .Tổ hợp chùa Hang Ajanta nằm trên lưng chừng dãy núi đá hình móng ngựa nhìn xuống một cái vực sâu. Hôm chúng tôi đến nơi đây, cao nguyên Deccan vào mùa khô. Sông Waghora nằm dưới đáy cái vực sâu trước chùa, cạn khô trơ đá sỏi. . . Cây cối rụng lá tiêu điều và ánh nắng chói chang như thiêu như đốt. Nhen sóc, khỉ, quạ, chim chóc, gà rừng lang thang trong khu rừng thưa đầy cọ và cây chà là để kiếm ăn. Trong tiếng gió thổi ào ào qua núi đá và tiếng quạ kêu buồn bả trên non, có tiếng cười, tiếng nói, tiếng trầm trồ thán phục của khách nhàn du. . . . Du khách rất đông, người nước ngoài và người bản xứ, toàn những người đến đây để xem cái hoành tráng của dãy núi đá khổng lồ đã được sức người đục rỗng ruột thành hang, thành chùa, với vô số cột, vô số tượng, vô số tranh tường, vô số phù điêu tinh xảo diễm lệ. Khắp nơi người ta đến đây chỉ để xem, chỉ để trầm trồ, chỉ để du hí. Còn chẳng thấy ai tu, chẳng thấy ai biết là chùa làm để tu chứ không phải để xem chơi. . . .
Mô Phật, khi đến đây, trong tôi cái buồn nơi đất Phật chẳng giảm đi mà lại còn tăng lên!
Than ôi! Giáo pháp Như lai và Phật giáo ngày nay chỉ để làm du lịch kiếm tiền sao?!
Tôi lặng lễ đảnh lễ Như lai và chư Bồ tát, rồi âm thầm đi một mình men theo các hàng cột ngã bóng tối lờ mờ. Tay tôi không sờ vào đá. Nhưng cái lạnh chạy khắp châu thân. Tôi rùng mình khi chợt nhận ra, cái trò biến cái phải tu cái phải học, thành cái chỉ để xem chơi chỉ để mua vui, thì vừa kiếm được khối tiền mà lại được tiếng là hoằng dương chánh giáo. . . .haha. . .ha. . .!
. . . . .