Tam Toà Thánh Mẫu
Khi bạn thấy không thoải mái với người khác. Bạn mới nói nhiều và thể hiện nhiều.Nếu không, dù ngồi gần bên, bạn vẫn có thể im lặng trong an lạc.
Vô ngã nói và làm = im lặngPhản ảnh <=> phản chiếu = nhìn nhauVô thức bản năng + vô thức tập thể + vô thức vũ trụ = Suốt đêmTỉnh giác = không ngủ
Đi Hà Giang. Tham quan Linh Từ Thác Cái trước khi vào Hoàng Su phì.
-------
Clip thư giãn 1: Thư giãn sâu
Phải anh đấy không ? . . .Trả lời em đi. . .
Dạo chơi bên bờ Địa Trung Hải
Lấy cái mắt kính sậm màu, sai độ trên sống mũi xuống. Không chần chừ do dự, ném quách xuống biển Địa Trung Hải mênh mông bao la bát ngát. Cái kính trôi xa dần. . . xa dần. . . . chìm dần. . . . .rồi biến mất vào muôn ngàn con sóng trào dâng tự do trên đại dương của sự sống. Bệnh cận thị, bệnh loạn thị giả tạo lâu ngày tự nhiên không chữa mà lành. Tự nhiên thấy cái gì cũng chính xác, màu sắc và hình ảnh không còn bị biến dạng. Hoá ra thế gian là đa chiều và nhiều màu chứ không phải chỉ có một màu của đôi mắt kính.
(Luyện công ở Thung Lũng Tử Thần /Kailash/8/2013)
- Thưa cụ, qua đợt hành hương Kailash lần này, cụ rút ra được kinh nghiệm gì?
- Này Cỏ May, đó là “Phật và chúng sanh hợp nhất”.
- Thưa cụ, điều này thì kinh sách và chư vị thiện tri thức cũng đã nói nhiều rồi.
- Đó là “Lý”, còn “Sự” thì phải cụ thể và thực tiễn.
Dù suốt ngày ông nói về “Phật và chúng sanh hợp nhất”, nhưng không có công phu thực tiễn thì vẫn ốm đau bệnh hoạn, nghiệp chướng vẫn hành, luôn thấy bất an, luôn lo lắng buồn rầu đau khổ và luôn bị lôi vào cơm áo gạo tiền danh vọng địa vị, không thoát ra được thì còn nói gì đến tu với chứng.
Sông Hồng ơi! Hết rồi thời thác ghềnh trong rừng sâu và thung hẹp. Con sông bây giờ bình yên trôi giữa bình nguyên, lững lờ mênh mông để về hợp nhất với đại dương vô cùng vô tận.
Ngồi đây giữa bốn bề bao la sóng vỗ. Chúng tôi biết, con sông KCDS, con sông đời của biết bao người dân Việt, qua bao nhiêu năm thác ghềnh. Giờ đây cũng đang bình yên hợp nhất với đại dương mênh mông vô cùng vô tận của pháp giới. . . . . .
Ha ha. . .ha. . . an vui hợp nhất với an vui. . . . .Con sông nào, rồi cũng ra đến biển!
Con sông hát, chúng tôi cũng hát. Con sông reo vui, chúng tôi cũng hòa nhịp đập con tim mình với nhịp đời luôn sống động tươi vui tràn đầy thú vị.
Có người trên tàu hỏi Thầy:
- Tại sao đời lại Khổ thế? Chẳng phải đức Phật nói đời là khổ sao?!
Thầy cười và bảo:
- Này bạn, nếu Phật bảo đời là Khổ, thì hẳn ngài cũng đang khẳng định đời là Sướng. Bởi nếu đời không Sướng thì lấy đâu so sánh để biết đời là Khổ!
Thế nhưng trong Khổ có Sướng, trong Sướng có Khổ. Bạn hãy xuyên thấu qua hiện tượng Khổ để hợp nhất với điều thú vị đang ẩn tàng bên trong từng sự vật. Luôn phát hiện, đồng cảm, rung động, hợp nhất và sống với điều thú vị này thì hết Khổ!. . . . . . .hề hề. . . .