Tam Toà Thánh Mẫu
Khi bạn thấy không thoải mái với người khác. Bạn mới nói nhiều và thể hiện nhiều.Nếu không, dù ngồi gần bên, bạn vẫn có thể im lặng trong an lạc.
Vô ngã nói và làm = im lặngPhản ảnh <=> phản chiếu = nhìn nhauVô thức bản năng + vô thức tập thể + vô thức vũ trụ = Suốt đêmTỉnh giác = không ngủ
Đi Hà Giang. Tham quan Linh Từ Thác Cái trước khi vào Hoàng Su phì.
-------
Clip thư giãn 1: Thư giãn sâu
Phải anh đấy không ? . . .Trả lời em đi. . .
. . . . .
Ta uống trà ngắm sơn hà thú vị
Còn ông nhập thiền hợp nhất với vô vi
Thác chảy suối reo
Vách đá già lắc leo
Tiếng hổ gầm còn âm vang theo gió núi
Haha. . . .ha. . .
Ta cười Thần núi cúi đầu chào
Ta chỉ tay, vách đá già nở liên hoa
Ta bèn hái để pha chén Trà nhân thế
Hề hề. . .
Từ quá khứ xa xôi, trôi theo dòng ta chợt đến
Ông lênh đênh từ vị lai xa ngái lại về đây
Ta và Ông hợp thành hiện tại
Ta Bà giật mình quay lại hóa Như Lai
Đi dạo dọc theo con suối Rồng Cười. Ngâm chân trong dòng nước lạnh ngắt. Nghe tiếng thác đổ ào ào, tiếng gió hú trên vách đá già rêu phủ xanh rì, tiếng tắc kè kêu buồn bả và tiếng chim ưng quang quác trên trời cao. Mặc cho sự sự việc cứ đến cứ đi như gió thổi qua kẻ bàn tay. Trong lòng ta vô sự, nhàn đất, nhàn trời, nhàn đời, nhàn đạo. . . .Hề hề. . . Buông muôn sự lao xao ta vào nơi thỏa thích. . . . .Nào Thần Thánh, nào Ma Quỉ, nào Trời Phật Thần Tiên, nào con chim con thú,. . .nào con người vô sự. . . .hãy xuống đây chơi với ta. . . .
Lấy núi làm nhà. . . .lấy trà làm đạo. . . .ăn trăng sao. . . .uống gió lộng muôn phương . . . .rồi nằm trên giường mây mà ngủ. . . Haha. . .ha. .
(Trà đạo Nhật)
. . . Nó như một bức tranh thuỷ mặc gợi lên bầu không khí mà Kobiri Emhsiu đã tả:
Một chòm cây mùa hạ,
một nét biển xa,
một vừng trăng chiếu mờ nhạt.
Một lối đi nhỏ như đường mòn dẫn đến trà thất. Phía trước trà thất thường có một ống tre dẫn nước chảy róc rách vào một hòn đá già có chỗ lõm như cái chậu chứa đầy nước. Bên cạnh có đặt gáo gỗ để múc nước. Ở đây người ta "rửa tay" trước khi vào ngôi nhà nằm ở cuối con đường, chỗ tịch liêu nhất:
Tôi nhìn ra,
không có hoa,
cũng không có lá.
Trên bờ biển,
một chòi tranh đứng trơ trọi,
trong ánh nắng nhạt chiều thu.
. .. . .
(Luyện công tại gốc cây Bồ Đề linh thiêng ở Lâm Tỳ Ni)
Để thuận đường xe, chúng tôi sang Népal viếng Lâm Tỳ Ni, nơi đức Phật đản sanh trước, sau đó mới quay về Ấn Độ, đến Vườn Lộc Uyển là nơi đức Phật chuyển pháp luân lần thứ nhất sau.
Trong cái nắng chói chang, biên giới Ấn-Népal đầy bụi mù với đủ loại xe. Phòng làm thủ tục xuất nhập cảnh của Ấn nhỏ xíu và lượm thượm như một cửa hàng bán lẻ tạp hóa. Người chờ quá đông, mà mấy ông bụng phệ râu mép xoăn cứ tà tà. . . .đúng là thiền nơi công sở. May mà lần này có Cty Du lịch lo giùm nên chúng tôi không bị cực như mấy lần trước tự đi bụi. Công an biên phòng hai bên mặc quân phục mang súng dài như sắp có đánh nhau. Quạ kêu quàng quạc bay đầy trời, rồi sà xuống mấy đống rác bên vệ dường kiếm ăn. Một cửa hàng bán sửa chua đông ngẹt khách. Mấy cô gái Hồi Giáo mặc đồ đen che mạng kín mặt chỉ ló 2 con mắt, đi lẩn với phụ nữ Ấn mặc xari xanh đỏ, với vết son giửa trán. Trong đám xe cộ bóp còi inh ỏi và bụi bay mù mịt. Một đoàn Tây ba lô mang vác thật nặng đang qua cửa khẩu, lầm lủi đi về phía Népal chắc là để leo lên đỉnh núi cao nhất thế giới. . . .Nhớ lần trước đi bụi. Tụi này cũng định mò đỉnh Hy Mã Lạp Sơn, nhưng tiền qua trạm, tiền camera, máy chụp hình và thuê người dẫn đường quá tốn kém nên đành thôi.