Giữa bao nhiêu cái trò rộn ràng nhố nhăng của tâm trí. Hắn ngồi đấy một mình trong bóng tối nhờ nhờ của căn gác gỗ... Bên ngoài trời mưa như trút nước... Hàng cây bên hồ vật vã múa may. Núi Vân mờ mờ qua màn mưa, lúc có lúc không như ở một cõi nào đấy xa lắc xa lơ.