Tam Toà Thánh Mẫu
Khi bạn thấy không thoải mái với người khác. Bạn mới nói nhiều và thể hiện nhiều.Nếu không, dù ngồi gần bên, bạn vẫn có thể im lặng trong an lạc.
Vô ngã nói và làm = im lặngPhản ảnh <=> phản chiếu = nhìn nhauVô thức bản năng + vô thức tập thể + vô thức vũ trụ = Suốt đêmTỉnh giác = không ngủ
Đi Hà Giang. Tham quan Linh Từ Thác Cái trước khi vào Hoàng Su phì.
-------
Clip thư giãn 1: Thư giãn sâu
Phải anh đấy không ? . . .Trả lời em đi. . .
Vừa qua ngày 24/12/2011 tại Cung Trí Thức Hà Nội. Câu Lạc Bộ KCDS / Dusinam đã được thành lập. Câu Lạc Bộ trực thuộc Hiệp Hội Thực Phẩm Chức Năng Việt Nam được chính quyền công nhận và cho phép hoạt động. Câu Lạc Bộ dùng phương pháp KCDS để làm thiện giúp đỡ đồng bào. Bằng cách hướng dẫn bà con tập luyện để tăng cường sức khỏe, chống lão hóa, kéo dài tuổi thọ và tự điều trị bệnh cho mình. Đến dự có lãnh đạo Hiệp Hội Thực Phẩm Chức Năng Việt Nam, đại diện của Ban Tư Tưởng Văn Hóa Trung Ương, Cục Báo Chí và Xuất Bản, đại diện của Bộ Công An, Sở Công An TP/Hà Nội, đại diện của y tế, cơ quan báo chí truyền thanh truyền hình trung ương và TP Hà Nội, đại diện của các tập đoàn và Cty trong Hiệp Hội, các đoàn KCDS Hà Nội, Nam Định, Ninh Bình, Thái Bình, Hải Dương, Thanh Hóa, Việt Trì-Phú Thọ. . .v.v. . .
Bóng tối mở cửa ngôi nhà tâm linh. Gió quét dọn lá vàng trên sân rêu. Im lặng trải chiếu trong sương và chim rừng niệm kinh thì thầm trong cái lỗ đen đất trời sâu hun hút. Chúng tôi ngồi và nhường chỗ cho Thần Linh ngồi cùng bên cạnh.
Bàn tay ai rót trà như từ quá khứ hiện ra, kéo dài đến tương lai, lê thê bất tận. Hương trà thơm, mùi thơm hoa vô ưu. Vị trà đắng chát và ngọt như hương vị của trần gian, ngỡ ngàng khi chạm mặt với hư không sống động.
Ha ha. . . ha. . . .lời hí sự như gió thổi đầu non. Lời chánh ngữ ái ngữ như ly trà uống xong còn cặn, nên đổ xuống vực sâu bên sườn núi.
Trăng sáng, ánh trăng như đông cứng. Còn tiếng chuông chùa như cái dùi xuyên thủng một lỗ nhỏ qua cuộc đời chết đông nhưng tướng vẫn còn chuyển động.
Than ôi!
Đêm nay bên động Cô Tiên. Ngẫu hứng viết vài dòng chơi. Chữ và nghĩa bâu lấy cái thằng ta giằng xé. Ta gỡ chúng ra, bỏ chúng vào ly trà đời uống chơi cho bớt đắng.
Như cánh chim thiên di, chúng tôi lại lên đường . Sài Gòn trưa nay trời đổ mưa. Gió từ sông thổi về ào ào. Xe chúng tôi đi trong màn mưa trắng đục. Lần này chúng tôi rời TP. Hồ Chí Minh lên đường đi Bình Thuận để về với chiến khu Lê.
Mười bảy năm trước, cụ già khi làm lớp KCDS ở Phan Thiết. Cụ đã được Chính Quyền mời tham quan chiến khu Lê. Ngày ấy nơi đây là hoang mạc, chỉ có nắng và gió. Chưa có đường nhựa, xe chạy trong màn bụi đỏ bay ngất trời. Nắng chói chang và cả vùng không có nước. Chỉ có cát trắng và những vùng đất đỏ mênh mông khô hạn, cây bụi lúp xúp không có cây to. . . .nắng ơi là nắng. . .không trồng tỉa được gì vào mùa hạn. . . . Không có nước ngầm, nên đào giếng không được. Bà con phải hứng nước mưa để dùng dần, khi thiếu thì cả vùng chỉ trông chờ vào nguồn nước ngọt duy nhất ở Bàu Trắng. Bà con ở đây rất nghèo. Nhà cửa nhỏ xíu đa số là là nhà tranh vách đất. Trẻ con thất học nhiều và cuộc sống tuy đã hòa bình rồi, nhưng vẫn còn vô cùng cực khổ. . . .
Bầu trời rỗng.
Cây trúc rỗng.
Tiếng chim cu gáy cũng rỗng bên trong.
Mọi thứ đều rỗng không.
Muôn vàn giọt nắng long lanh cũng rỗng không. .
Trong suốt
Lăn xuống cuộc đời
Kêu lanh canh . . . .lanh canh. . .