Tam Toà Thánh Mẫu
Khi bạn thấy không thoải mái với người khác. Bạn mới nói nhiều và thể hiện nhiều.Nếu không, dù ngồi gần bên, bạn vẫn có thể im lặng trong an lạc.
Vô ngã nói và làm = im lặngPhản ảnh <=> phản chiếu = nhìn nhauVô thức bản năng + vô thức tập thể + vô thức vũ trụ = Suốt đêmTỉnh giác = không ngủ
Đi Hà Giang. Tham quan Linh Từ Thác Cái trước khi vào Hoàng Su phì.
-------
Clip thư giãn 1: Thư giãn sâu
Phải anh đấy không ? . . .Trả lời em đi. . .
(Cỡi trâu Yak rong chơi khắp miền đất Phật)
- Thưa cụ, mình chẳng làm gì thì lấy tiền đâu mà đi chơi chứ?
- “Xuân thuỷ mãn tứ trạch” Nước xuân đầy thì tự nhiên tràn ra bốn phương. Làm cũng là chơi, mà chơi cũng chính là làm. Khi chơi và làm hợp nhất không kẽ hở, thì tự nhiên đạo trời hanh thông, biến hoá vô lượng mà không chướng ngại. Tự nhiên đạt tự tại giải thoát.
.
Như mưa xuống cỏ non tự lên xanh. Mưa là thầy, cỏ non là trò.
Như mùa xuân về hoa mai hoa đào tự nhiên nở ra và khoe hương sắc, làm đẹp cho đời. Mùa xuân là thầy, hoa mai hoa đào là trò.
Như mùa thu về lá vàng rơi rụng bay đi muôn nơi, nụ non đâm chồi mới trên cành. Mùa thu là thầy lá vàng rụng, lá non đâm chồi đều trò, đều là tướng do tánh tự khởi dụng.
Mưa xuân lất phất trong lặng yên. Còn mùa xuân thì vô tác đâu có làm gì. Thế mà cỏ non vẫn lên xanh và trăm hoa vẫn đua nở. Thế cho nên người thầy thật sự là người thầy chẳng làm gì, chẳng dạy gì. Ai có đó mà dạy? Thế mà mọi sự vẫn cứ diễn ra nên gọi là Như.
Mùa thu heo hút với sương mờ và gió lạnh. Mùa thu vô tác chẳng làm gì mà lá vàng vẫn tự rơi rụng , mà lá non vẫn tự đâm chồi. Mùa thu chẳng phán xét mà vẫn có đến có đi, nên gọi là Lai.
Cho nên mới nói chẳng có Ngã Thầy. Chỉ có Như Lai tự hiển thị thành âm dương, thành cái tướng của thầy trò tương tác.
Cho nên nhớ ơn thầy, không chỉ trụ vào cái tướng thầy, mà phải nhớ ơn cái qui luật vận hành tự nhiên nhiên từ Không thành tướng Có rồi lai lại quay về với Rỗng Không Tịch Lặng là vậy.