Tam Toà Thánh Mẫu
Khi bạn thấy không thoải mái với người khác. Bạn mới nói nhiều và thể hiện nhiều.Nếu không, dù ngồi gần bên, bạn vẫn có thể im lặng trong an lạc.
Vô ngã nói và làm = im lặngPhản ảnh <=> phản chiếu = nhìn nhauVô thức bản năng + vô thức tập thể + vô thức vũ trụ = Suốt đêmTỉnh giác = không ngủ
Đi Hà Giang. Tham quan Linh Từ Thác Cái trước khi vào Hoàng Su phì.
-------
Clip thư giãn 1: Thư giãn sâu
Phải anh đấy không ? . . .Trả lời em đi. . .
Xuân Di Lặc
Ông Mập đến chùa Núi chơi.
Một nhóm thiền sinh hiếu kỳ đến gặp để hỏi về yếu chỉ của thiền. Họ thấy ngay lối vào, Ông Mập có dán tờ giấy, trên ấy có viết 3 chữ: khán cước hạ.
Khi người thứ nhất vừa bước vào, ông già liền chỉ lối vào và hỏi:
- Này ông, chứ khi vào đây, ông để dép bên phải hay bên trái ?
Người ấy ngập ngừng.
Cụ già cười hề hề. . . ra hiệu mời người ấy bước ra ngoài.
Ngày ấy Ba Gàn thường nhặt các miếng đá bìa do thợ cắt bỏ ra để vẽ hoặc đắp các phù điêu. Hắn làm một cách nhàn hạ, để chơi có khi để tặng các vị huynh có duyên tìm đến nơi nầy.
Ba Gàn còn trẻ nhưng người hắn đắp trông già hơn rất nhiều. Hỏi tại sao vậy. Hắn nói: " đây mới là mình, còn cái xác bên ngoài là của cha sinh mẹ đẻ . . . hề hề. . .."
7 năm đã trôi qua, bức phù điêu năm ấy bây giờ rong rêu bám đầy. Ba Gàn cũng già hơn xưa. Hôm hắn đến đây đứng nhìn bức phù điêu năm xưa. Tôi bèn bảo:
- Cái phù điêu của ông trông rong rêu quá. Ông có cần sơn lại không?
Ba Gàn cười. Hắn bảo:
- Hôm nào rảnh tôi đắp lại tôi. Tôi bây giờ khác rồi. . . .hề hề. . . .
Tôi nghe vậy biết vậy, chứ chẳng biết thế nào cả! Lẽ dĩ nhiên là khác với cái tướng cha sinh mẹ đẻ. Nhưng khác thế nào thì phải chờ khi nào hắn nổi hứng đắp cái phù điêu khác thì khắc biết thật tướng của hắn bây giờ ra sao.
Người ra biển. Chèo chiếc thuyền thúng. Đi về niết bàn. Đi mãi vào vô cùng. Bởi bờ bên kia là không tồn tại. Và cái đang là vẫn đang còn chảy mãi không thôi. Người ấy chèo sang trái rồi chèo sang phải. Nhưng thuyền thì cứ tiến về phía trước. Tiến mãi. . . .tiến mãi. . . Bóng nhòe dần. . . .nhòe dần. . .rồi biến mất vào đại dương hư không bao la.