Hôm nay sắp đến ngày nhà giáo. . .Nên có học trò mang đến tặng cụ Tưởng Vậy một bó hoa cúc vàng thật lớn và thật đẹp. . . .Hương hoa thơm nồng nồng hăng hắc quyện với hương trầm ngan ngát. . . .thành một mùi thơm dễ chịu. . . .Mùi của mùi thu nơi chốn Tổ !. . . .
Cụ Tưởng Vậy đang ngồi uống trà với mấy vị huynh ở xa vừa tới thăm:
- Thưa cụ thế nào là "trực chỉ" ?
- Xuyên qua hiện tượng, đi thẳng tới bản chất của sự tồn tại mà không sa đà vào các vấn đề râu ria.
- Xin cụ cho một thí dụ
Cụ già cầm một cành hoa cúc đưa ra phía trước:
- Khi đến đây các ông đều bảo là hoa cúc rất đẹp và rất thích nó. Vậy ta tặng nó cho các ông.
. . . .
Chẳng thấy ai bước lại lấy. . .
Cụ già đặt cành hoa xuống bàn mỉm cười ôn tồn:
- Ta đã cho. . . .các ông đều có lòng muốn nhận. Nhưng không có cái hành động cần thiết là bước đến lấy. . . .cho nên cành hoa đẹp vẫn còn ở chỗ ta. . . .
Dù các ông có siêng năng cầu nguyện để được nó. . . .
Dù các ông có ngồi đấy bàn luận ra nhiều cách để lấy được nó. . . .
Dù các ông có đọc nhiều sách viết về hoa cúc. . . .
Dù các ông có tranh luận thuyết giáng rất hay về hoa cúc. . . .
Dù các ông có thành kính lễ lạy ta để xin cành hoa cúc này. . . .
Dù các ông có đặt ra nhiều môn phái và học thuyết về cách để có cành hoa cúc. . . .
Dù các ông tự hào mình đã thấy nó. . .đã đọc rất nhiều sách. . .đã nghe thuyết giảng rất nhiều về hoa cúc. . . .
Nhưng than ôi!. . . .Các ông đều chưa bước lại đây để lấy nó! . . . .nên vẫn chưa thực sự có nó!. . . .
Than ôi!. . . Người cho đã đồng ý cho. . . .bao giờ cũng thế!. . . .Người nhận thì tha thiết muốn thọ nhận. . Nên ông biết không Cỏ May!. . .Cái cần thiết duy nhất là hành động bước đến lấy. . . . bước đến để thực sự cầm nó trong tay!. . . .Thế thôi!. . . .Mọi cái khác là râu ria!. . . .cũng tốt đấy nhưng không cần thiết!. . . .
Này Cỏ May!. . .Ta đang cầm cành hoa cúc trong tay. . . .các ông muốn có nó thì nhất thiết phải đến gặp ta và lấy nó đi!. . . .
Cũng vậy, Thượng Đế cũng đang cầm cái tối thượng. . . .hãy đến gặp ngài và lấy nó đi!. . . . .Hãy ngộ!. . .Hãy gặp ngài và thể nhập với cái tối thượng. . . .Và chỉ có vậy mới thực chứng, mọi cái khác là râu ria!. . . .
Hềhề!. . .Ông hỏi ngài đang ở đâu à? Ngài đang ở nơi mọi hiện tượng còn cái tối thượng là bản thể của hiện tượng. . . . Thế cho nên ngài ở khắp mọi nơi và ở chính ngay con tim ông đấy!. . .
- Thưa cụ!. . .Thượng đế hiện tượng đang cầm cành hoa bản thể. Thế thì cành hoa con tim đang cầm là gì?
- Mô Phật!. . .là cái yên lặng cùng cực giữa mọi rung động!. . . .
Uống trà và đàm đạo xong, cụ già và chư huynh yên lặng thiền định. . . .
Sương thu tràn khắp nơi. . . .con người và cảnh vật như chẳng còn chi. . . .Không một tiếng động. . . .Chỉ còn mùi hương hoa cúc nồng nồng đăng đắng phảng phất khi có khi không. . . .
Một cơn gió nhẹ thoảng qua. . .hình như có tiếng lá rơi ngoài sân vắng!. . . .
Cỏ May/13/11/2006