Sương mù dày đặc, rêu xanh bám trên đá ướt sũng, hoa lá lướt mướt đìu hiu! . . . Hàng lão tùng cổ thụ mờ mờ ảo ảo như bị ai chặt mất gốc đang bay lơ lửng trong mây! . . .Từ trên tán lá lưa thưa, sương rơi tí tách như mưa thu! . . .Đôi giày vải ẩm ướt, bộ bà ba phong phanh như dính vào da! . . . Ba Gàn lỏng cơ, hít một hơi thật dài. Cái mát lạnh của núi rừng như thấm đậm qua muôn ngàn lỗ chân lông. Lẫn trong mùi hăng hắc của hoa cúc và mùi ngọt ngào đằm thắm của hoa nhài, có mùi cay cay nồng nồng ? . . . À! . . mùi cửu lý hương đây mà! . . . Ngày thằng bé Ba Gàn mới đến tu học, chưa quen với khí hậu của núi rừng hay bị cảm lạnh. Chư huynh thường nấu nước sôi, vò vài lá thơm này để nó xông.
Dốc lòng trồng cửu lý hương
Ba năm chín lá ngậm hương hầu trà! . .
Ba Gàn vừa nhẩm câu kệ vừa bước tới vách đá lờ mờ loáng thoáng qua màn sương trắng đục. Lão thò tay hái chín chiếc lá cửu lý hương nhỏ xíu mập mạp trong bụi cây xanh rì và thơm lừng. Tay kia lão vẹt nhánh xích tùng đang sà xuống thấp theo thế huyền, che ngang trước mặt.
Khoảng trống giữa hai vách đá lộ ra như một cái cửa tự nhiên.
Lão chỉnh đốn lại y phục rồi khoan thai bước vào! . . .Động Huyền Không tối nhờ nhờ, ẩm ướt và lạnh lẽo. Lũ dơi núi kêu chí choé, bay loạn xạ. Ba Gàn vẫn đi thoăn thoắt, lão biết chỗ nào là nhũ đá, chỗ nào là đụn gạo đụn cơm, chỗ nào là núi Cậu, núi Cô, chỗ nào là Mãng Xà Vương, Địa Huyệt, Thiên Môn! . . . Trên nền đá ẩm ướt và trơn tuột, bàn chân lão như có mắt khéo léo tránh mọi vật cản. Khi nhìn thấy ba chấm đỏ của đầu hương đang cháy. Lão đứng lại vì biết nơi đó có thờ tượng đức Thiên Thủ Thiên Nhãn, vị Phật tượng trưng cho sự nhận biết tỉnh giác trong từng hành động. Phía dưới Ngài có khắc ba chữ rất to vào vách đá:
" Khán cước hạ".
Nghĩa là : Hãy để ý dưới gót! . . .
Hãy hành động trong nhận biết tỉnh giác dù hành động là nhỏ nhặt tầm thường nhất! . . .
Theo đúng qui định, Ba Gàn xuống tấn, thụ khí, toàn thân lắc lư chờn vờn như mãng xà, hai tay vươn ra co vào mềm dẻo như đầu rắn, hai chân nhảy nhót di chuyển trên nền đá trơn bằng hầu tấn. Lão hét lên một tiếng lớn vận khí thi triển bài " Linh giác quyền" bằng trực giác. Trong bóng tối nhờ nhờ, lão lao vùn vụt qua các cột đá như con dơi núi khổng lồ đang bắt mồi! . . .
Ba Gàn định tiến về phía bàn thờ để đảnh lễ thì đột nhiên có một bóng xám lướt qua, hơi gió của đường quyền thốc vào mặt. Lão ngồi thụp xuống tránh đòn theo thế "Tạ hồi mai phục" rồi xoay người đứng phắt lên, lạng người vừa tránh cột nhũ vừa phóng chân đá vào hạ bộ đối phương theo thế "Đả sát túc". Cái bóng xám xoay người hoá giải rồi chìa bàn tay lông lá như cái kìm sắt chộp vào cổ tay lão nhanh như điện. Ba Gàn dùng "Cầm nã thủ" xoay cổ tay hoá giải đòn của đối phương. Vừa co chân nhảy đến trước bàn thờ đức Thiên Thủ Thiên Nhãn lão vừa cười khanh khách:
- Tiểu Hầu phải không? Gớm chẳng già đi tí nào, mày vẫn còn mạnh và nhan nhẹn như xưa! . . .
Nói xong lão rùn gối, lỏng cổ tay, hai bàn tay cụp xuống theo khởi thức. Miệng vừa khọt khẹt vừa làm mấy động tác hầu quyền. Như cơn lốc con khỉ già đã nhảy đến bên cạnh. Nó vừa kêu khọt khẹt vừa lấy đầu dụi vào lòng người bạn cũ.
Ba Gàn rơm rớm nước mắt! . . . lão thấy ngèn ngẹn ở ngực! . . .
Hai người bạn cùng đảnh lể Phật rồi bước ra khỏi động.
- Mô Phật!
- A Di Đà Phật! . . .Huệ Nhi phải không? Cảm ơn con đã quét dọn trong những ngày ta đi vắng.
- Mô Phật! . . . con chỉ làm Phật sự thôi mà! . . .Sư phụ bảo hôm nay thầy làm chủ trà! . . .Con đã đun một ấm nước lớn để thầy "ngậm hương".
Chú bé chấp tay đảnh lể rồi xoay người tránh sang bên nhường Ba Gàn đi trước. Đầm sen nước trong vắt, lác đác đó đây vài cọng sen đen xám gãy gục trong cái buồn tàn thu! . . .Trên cái cọc tre giữa hồ, một con chim bói cá đứng lặng yên bất động! . . .
Ba Gàn vừa niệm thầm Phật hiệu để giữ định, vừa bước khoan thai trên cây tre dùng làm cầu để vào "quán trà". Chờ cho lão qua xong. thằng bé và con khỉ nhỏ nhào lộn như làm xiếc trên cái cầu quái dị để qua đầm sen. Ba Gàn mỉm cười, ngày còn bé lão cũng từng nhịch ngợm như vậy! . . .
Lão không vào ngay mà dừng lại trước sân, nơi có đặt một phiến đá cực lớn phía trên có chổ lõm nhẵn thín như cái chậu. Suốt ngày nước từ thác Bạc theo một cái ống trúc chảy vào chậu đá, rồi tràn ra theo một rảnh nhỏ chảy xuống đầm sen. Chư huynh bảo, tinh tấn tu tập cũng như nước chảy đá cũng phải mòn, nên đã làm tiểu cảnh này để khuyến tu.
Lão khum hai tay vốc nước rửaa sạch mặt mũi chân tay, cởi đôi giày vải ẩm ướt, đi chân đất trên nền đá xanh sạch bóng, đoạn bước vào chái bên. Trên móc có treo một loạt áo tràng màu xám tro đã cũ. Lão chọn một cái, thay bộ quần áo ẩm ướt rồi bước sang "Quán trà".
Không vách, không ngăn.
Để cho trăng, gió, mặc tình vào ra! . . .
Như tạm bợ! . . .Quán chỉ làm bằng tre, lợp tranh và cột bằng dây rừng. Nền nhà vốn là một phiến đá xanh lớn rất phẳng, nhô mình ra đầm sen. Mấy cái cột tre đều chôn chân xuống đầm, lá xanh non đang nhú lưa thưa. Quán dựa lưng vào vách đá cao ngất trời. Trên đấy rêu và địa y bám đầy. Cúc đá nở vàng từng đám mờ ảo, trông như mây nở hoa trên khe đá. Bên cạnh, thác Bạc như một dải lụa bạch từ trên trời đổ xuống đầm sen. Phía sau quán, một cây chò chỉ thẳng tắp cao vút, áp sát vách đá, vươn những cánh tay xương xẩu bám đầy phong lan:
Quân vi nử oa thảo
Thiếp tác thố ty hoa
Khinh điều bất tự dẫn
Vi trục xuân phong tà! . .
Nghĩa là:
Chàng như cây cổ thụ đội trời xanh
Thiếp như loài hoa hèn mọn
Biết phận mình, thiếp đâu tự đến
Chỉ tại trận gió xuân! . . .
Đã bao năm rồi! . . .Ba Gàn còn nhớ như in . . . Cũng tại chỗ này, khi lão sư phụ giảng giải về "nhân duyên giả hợp" cho Ba Gàn nghe. Người đã từng đọc bài thơ trên khi chỉ vào cây chò đầy phong lan này.
Như gió thổi nhà trống! . . Như cái vô thường vẫn đang tồn tại trong sự quên lãng của thế nhân ! . . .Thầy và chư huynh đã bảo như vậy khi làm quán trà này! . . .
Ba Gàn bước vào trong. Sau cái lư trầm lớn đang yên lặng toả hương thơm, bốn vị sư huynh đang ngồi tĩnh toạ. Lão chấp tay đảnh lễ rồi đến chỗ của người chủ trà ngồi yên lặng trên bồ đoàn. Núi rừng như chợt lặng yên! . . .Thác Bạc như ngừng chảy! . . .Gió thu như ngừng thổi! . . . Lá vàng như ngừng bay! . . .Tâm trí Ba Gàn như đứng lại, đông đặc, rồi rỗng không! . .
Ôi! . . Chỉ còn cái im lặng mênh mông trong vắt và thanh khiết! . . .
Bao giờ buổi trà đạo cũng bắt đầu bằng cái lặng yên thành kính và thiêng liêng như vậy! . . .
Lặng yên, thành kính và thiêng liêng như vậy! . . .
( Còn tiếp)
CỎ MAY/21/10/2004
That hay that hay !!!
Uống trà như uống không gian vậy! không thấy uống mà thấy ngát hương trà !!! thật tràn đầy !!