- Mô Phật, không phải người trong cuộc nên già không biết được?
- Thưa cụ nếu đặt địa vị của tôi thì cụ xử lý thế nào?
- Mô Phật, ta chẳng xử lý thế nào cả. Mà luôn nhận biết chiều chuyển dịch của cuộc sống và sự việc để thuận theo.
- Thưa cụ thật sự có cái chiều chuyển dịch ấy sao? Hay chỉ là khái niệm triết học?
- Khi đói, khi khát, khi vui, khi buồn, ông có tự biết hay phải nhờ người khác nói hộ mới biết?
- Đó là cái biết tự thân chẳng cần ai nói mới biết. Nó là thực tại trần trụi chẳng phải khái niệm triết học. Chẳng cần học, ai cũng có các cảm giác ấy?
- Mô Phật, cũng vậy. "Con người thật" cũng luôn nhận biết được chiều chuyển dịch của cuộc sống và sự việc để tự thuận theo mà chẳng cần sự trợ giúp của các khái niệm triết học.
- Làm thế nào để hội nhập con người thật?
- Hành thiền tái lập trạng thái vô ngã vốn là bản chất.
- Đã vô ngã sao còn gọi là "Con người thật"?
- Con người thật tức vô ngã!
- Xin cụ cho một thí dụ về vấn đề này.
- Khi ta tập Khí Công Dưỡng Sinh chẳng phải ta từ tâm trí quyết định nên hay không nên làm cái động tác ấy. Mà là nhận biết tỉnh giác chiều tác động của năng lượng để thuận theo. Chẳng phải vậy sao? Này! . . .ông xem bây giờ ta đang thực hành Dịch Cân Kinh đây. Ta đang chuyển động bằng khí đây. Vậy ta hỏi ông. Ta nên bước sang trái hay sang phải? Ta nên bước tới hay bước lui? Ta nên bước đi hay ngồi xuống một chổ yên lặng?
- Mô Phật, không ai có thể thể biết truớc được. Mà người đang thực hành phải tự nhận biết chiều chuyển động của năng lượng để thuận theo.
- Mô Phật, cũng vậy. Vấn đề là ông thực chứng cái tự nhiên biết của bát nhã để luôn cùng trôi với chiều biến dịch của cuộc sống. Chứ không phải là tìm cái nên hay không nên, đúng hay sai. . . .trong tâm trí nhị nguyên.
- Xin cảm ơn cụ về buổi nói chuyện hôm nay.
- Mô Phật, ta tưởng vậy chứ chưa chắc đã vậy. Xin ông hỏi lại việc này với chư tăng và chư thiện tri thức rồi bảo cho ta biết với.
Ba Gàn/18/1/2006