Ngôi làng nhỏ bên cạnh thảo nguyên có một cái nhà nhỏ xíu.
Chủ nhân ngôi nhà là một ông già độc thân, làm nghề chở hàng thuê bằng xe ngựa.
Hàng ngày.
Con ngựa thồ gò lưng kéo xe.
Hai miếng da che 2 bên mắt, nó chỉ được nhìn về phía trước.
Con ngựa tội nghiệp luôn chạy về phía giỏ cỏ treo trước miệng. Nó chạy mãi. . .chạy mãi. . . mà vẫn không tới được giỏ cỏ.
Cái roi vun vút trên đầu trên lưng, thỉnh thoảng quất xuống đen đét.
Ông già liên tục quát tháo chửi mắng.
Xe hàng nặng. Trời nắng như thiêu.
Mồ hôi đầm đìa, mệt mỏi rã rời, con ngựa thồ vẫn phải gò lưng kéo xe.
Con ngựa thồ mơ một ngày nào đó được làm con ngựa hoang, tung vó tự do trên thảo nguyên bao la lộng gió.
Một ngày kia ông già bị bệnh nặng.
Không có họ hàng thân thích gì. Trước khi chết, ông gượng ngồi dậy, đem con ngựa thồ ra thả ngoài thảo nguyên sau nhà.
Ông tháo yên cương và dây buộc ngựa, vuốt ve con ngựa, rồi bùi ngùi:
- Này anh bạn, ta biết đã có nhiều lúc không phải với anh bạn. Anh bạn đã giúp nuôi sống cái thân già nầy. Bây giờ ta sắp đi vào cõi vĩnh hằng. Anh bạn cũng nên được tự do đi vào thảo nguyên mênh mông, thực sống cuộc đời của mình.
Ông già vỗ mạnh vào mông con ngựa và gục:
- Đi. . . đi. . . .hây. . . .
Cọn ngựa thồ nhìn về phía thảo nguyên bao la, nó hí lên từng chặp nhưng vẫn chưa chịu bỏ đi.
Gió lạnh thổi ào ào.
Ông già co ro, con ngựa thồ dậm chân nôn nao, hí lên từng hồi nhưng vẫn chưa chịu chạy vào vùng đất của tự do.
Như sực nghĩ ra điều gì. Ông già dẫn con ngựa lại chỗ cái xe, thắng nó vào xe. Rồi cầm cái roi quất vào không trung vun vút. Miệng la hét chửi mắng nó giống như lúc nó đang kéo xe hàng.
Lạ thạy.
Con ngựa thồ lập tức tung vó kéo cái xe không chạy vào thảo nguyên mênh mông mờ mịt khói sương.
Ông già đổ sụp xuống nền cỏ ẩm ướt nức nở và ân hận:
- Tội nghiệp mày anh bạn. . . . tao đã trót làm cho mày trở thành con ngựa thồ nô lệ vĩnh viễn rồi. . . . .mầy đã không thể từ bỏ cái xe kéo và ngọn roi. . . .thế mà mầy lại muốn tự do thật sự sao. . .!?
Ông già gục chết trong gió lạnh. Nhưng tiếng gào. . . .tự do. . . .tự. . . .do. . . .của ông, như vẫn còn âm vang đồng vọng khắp cả thảo nguyên bao la.
>>>>>>
Hàng ngày con ngựa thồ gò lưng kéo xe
>>>>>
Nó đã thấy những con ngựa thồ như nó kiệt sức gục chết dưới xe hàng