Khi cái một mình thức dậy!...

Chỉ có rỗng không... chẳng còn lại gì!...

Bởi nó vốn thông qua mọi sắc tướng hữu hình và vô hình... Thông qua mọi con tim... Thông qua mọi niềm tin... và thông qua mọi Thượng đế!...

Haha!ha...ha!... Nó thông qua cái lưỡi và mọi ngôn từ!... Thông qua cái tai và mọi âm thanh!... Thông qua con mắt và mọi cái thấy!... Thông qua tâm trí và mọi loại hiểu biết!...

Ôi!... Nó tràn ra... tràn ra mãi... Xuyên qua. … xuyên qua hết thảy... Thẩm thấu... Hiện hữu... nhưng chưa hình thành...

Này tánh không!... phải chăng ngươi là miên viễn... muôn đời muôn kiếp ngươi vẫn còn “Đang”!?...

 

Xin giới thiệu với chư huynh bài thơ “Rừng khuya” của bạn Z với phần hồi âm ngẫu hứng của Tư Rượu Đế. Hy vọng chư huynh uống trà thấy ngon hơn:

 

Rừng khuya

Ngan ngát trầm hương đang tỏa hương

Không sắc không lời không kinh chương

Thiên đàng địa ngục không ở đấy

Chỉ có trăng mờ luống nhuộm sương.

                                                Z                                     

. . . . . . .      

                                           

Rừng thông

Man mác trầm hương tam hỏa hương

Thông sắc thông lời thông linh chương

Thiên đàng địa ngục thông ở đấy

Đâu thấy trăng mờ, huống nhuộm sương ?!...

                                         Tư Rượu Đế