• Khoảnh khắc

    Khoảnh khắc Là tiếng khóc chào đời Là nụ hoa hé nở
    Là tiếng mưa rơi ngoài cửa
    Là gợn mây chợt lặng bầu trời
    Là tiếng thét gầm của sấm chớp cuộc đời
    Là cánh hoa hồng lắt lay rơi
    Là đài sen nở chín
    Là đầm sen đầy vơi
    Là bầu trời khi cùng tôi ôm tròn trái đất
    Là bốn mùa xuân, hạ, thu, đông

    Là cái Đang là
    Hư không . . .
     
    Ôi!
    Khoảng khắc
    Là cuộc đời
    Khi em tan trong tôi
    Bồi hồi
    Sôi nổi. . . .
     
    Hòa Bình/14/6…
  • Phép nhiệm mầu

    Em yêu ! Bức thư anh vừa nhận đuợc hôm nay thật là kỳ lạ... Chẳng có một người con gái nào khi viết thư cho người mình yêu mà như là lời sám hối trước "Đấng toàn năng" vậy. . . Em đã ước thời gian quay trở lại, để được làm lại tất cả!. . .
    Này em!
    Bầu trời này... mặt đất này...Tất cả vạn vật xung quanh bao giờ cũng thế...
    Em có biết không ? Mọi sự bắt đầu có ý nghĩa từ lúc chẳng có người thổ lộ tình…
  • Lực hút bí mật

    Quay về phía tình yêu tối thượng
    -Chào cụ Tưởng Vậy -Chào chú Ba Gàn -Thưa cụ thế nào là “Định”? -Nghiêm trì giới luật của Như Lai, thì thân, khẩu, ý và các giác quan không làm tâm rối loạn.

    -        Thế nào là“Chánh định”? Làm thế nào để “Cùng trôi” thuận dịch lý mà vẫn “Định”?

    -        Không rối loạn thì gọi là “Chánh định”. Chứ “Chánh” không có nghĩa là trụ thân tâm vào một hình tướng mà chủ quan cho là chánh. Này chú Ba. .…

  • Nắng, Mưa Sài Gòn

    Mưa trong nắng-nắng trong mưa Sài Gòn vốn dĩ từ xưa thế rồi Bên này mưa ướt lưng ngồi Bên kia nắng rát mặt người đăm chiêu...
    Sấm vang động cả trời chiều
    Sư huynh, sư tỉ có điều chi hay
    Ý tình chợt đến ''tri'' ngay
    Nghĩ nhiều chi chuyện của ngày hôm qua?

    Lang thang cơn gió không nhà
    Tâm không nên mới Ta Bà rong chơi
    Sao sang muộn thế gió ơi?
    Để người như nước bốc hơi âm thầm...

    Nắng-mưa, trời…
  • Lá vàng

    Loạt xoạt rơi sân vắng Gót hồng quên bước quen Len lén. . . Vài con kiến gió lao xao chạy Chở lá về chơi sân biết không ?! . . . . .
    Hoa nhựa
     
    Chậu hoa bên cửa sổ
    Không biết tự bao giờ
    Mãi vẫn tươi như thế
    Bụi bám đầy chẳng hay
     
    Một ngày kia nhện tới
    Giăng một lưới tơ vàng.
    Rồi bỏ đi chơi hoang…
     
    Cỏ Gừng/12/6/2007
    . . . .
     
    Ngồi chơi
     
    Nắng rơi trong chén trà
    Thác bay…
    Tung nền giấy trắng
    Rong…
  • . . .Thị đạo

    Cây đàn già và "hâm"!. . .
    (Kính tặng các Đại Ca) Hôm nay Quán Trà Hà Nội mở cửa. Tôi thu xếp công việc rồi đi cho kịp giờ. Một ngày bình thường. Mọi sự cũng như thường nhật.
    Ra khỏi cổng đã gặp ngay lão già lẩm cẩm hàng xóm đang quét ngõ. Và đương nhiên là tiếng tru tréo của bà vợ lão.....
    - Ông già, nhà hết việc rồi sao......
    Còn lão vẫn lặng thinh, lẩm bẩm:
    - Ngõ bẩn quá thì quét vậy thôi mà...
    Rồi như…
  • Gió thảo nguyên

    Bài ca của Gió. . . .
    Anh là người dẫn đường giỏi nhất ở thảo nguyên này. . . Tôi hỏi anh làm sao quen thuộc vùng này đến như vậy. . . . . Đôi mắt buồn nhìn về phía chân trời xa. . . Anh đã kể cho tôi nghe chuyện tình của mình. . . .
    Ngày ấy khi còn yêu nhau, tôi hay nắm tay cô ấy cùng rong chơi khắp vùng thảo nguyên rộng lớn này. . . .Khi đi ngựa. . . .khi đi bộ. . . .khi tha thẩn trong rừng lạc diệp tùng trụi…
  • Cơn mưa của em

    Anh như con thú hoang. Lang thang tìm cơn mưa ngàn năm ấy!. . .
    . . . . . Ngoài kia, hình như trời đang sắp có giông. Có tiếng sấm ầm ào, vài tia chớp loé sáng... Tôi chỉ mong sao mưa thật nhanh để trời dịu lại, rồi thấy mình sao tội nghiệp và "nghèo nàn" đến vậy... Tự nhiên tôi muốn khóc...
    ... Cũng cơn mưa đầu hạ như thế... Nhớ câu thơ của "ai" được ghi trên tờ lịch: 

                       "Người thì đã của ngày…
  • Một mình trên đồi

    Vẫn còn tiếc nỗi vô thường loay hoay...
    Ôi! Nắng là nắng Cây là cây Hoa là hoa Gió là gió Còn đâu là người tình trăm năm hư ảo?!. . . ... Đồi cao- gió lay vạt áo Đứng lặng nơi này ta với ta... Nguyễn Thanh Hưng/5/6/2007
    Gió đêm
     
    Gió đêm thổi động sau hè
    Nghe vang vọng tiếng tắc kè kêu sương
    Nam mô...thức mấy canh trường
    Vẫn còn tiếc nỗi vô thường loay hoay...

    Ta về thả gió qua tay
    Còn em cửa…
  • Mẹ gió

    Chờ trong gió. . .
    Vỗ vi vu vi vu Người mẹ của gió bão Mãi đứng ngồi không yên Ngày đêm con sóng động Trôi vi vu, vi vu. Ngân 02/06/2007 . . . .
    Sét
     
    Sét xé rách bầu trời
    Vỡ tan bóng tối
    Không gian òa sáng rỡ
    Cà sa Như Lai
     
    Ban mai nhảy nhót
    Đầu cành vô vi
    Một gánh quẩy đi
    Độc giầy tâm bát nhã
    Vô lượng từ bi
     
    Tát Bà Ha
     
    ND  02/06/2007
    . . . . .
     
    Hành thiền đêm trăng sáng
     
    Nội khí nâng bước…
  • Người ở lại …

    Đi chơi
    Bao người đã ra đi Cho người ở lại … chợt nhận ra vô ngại Chẳng còn dại chuyện ở - đi …
    Vỡ
     
    Đập vỡ ! Đập ! Đập vỡ !
    Lắng nghe từng hơi thở
    Tìm lối … tự mở
    Ngăn trở chẳng chuyển suy nhưng đường đi đã đổi
    Xiềng xích chất chồng sao nắm giữ được hư không
     
    Đập ! Đập vỡ ! Đập ! Vỡ …
    Lối mở … thông
    Vươn ngọn, trăng thắp huệ đăng hồng
    Xòe lá, pháp chảy tràn tay hứng …
     
    Mèo Con/2/6/2007
  • Đạo pháp

    Gió lộng
    Kim Phật giữa giới đàn Mũ lệch vượt không gian Sóng lửa chảy mênh mang Màu sen trôi bất tận Rỗng rang giữa đàng hòa nhập vô vi …
    Độc hành
     
    Một người cô độc
    Tiêu dao giữa rừng thiêng
    Ánh trăng và chân lý
    Chảy tràn vào pháp giới
    Đơm lửa vào sau trước
    Cháy đỏ cỏ tâm ý
    Tay phải hồ lô hạnh
    Tay trái phá chấp đàn
    Chuỗi hạt vòng sau trước
    Từ bi rớt nhân gian.
     
    ND /1/6/2007
     
  • Hóa vô thường

    Chờ đã bao năm
    Ta đi nơi xa Như trở về nhà Trên tít núi cao Hồn ta ở đây Tâm ta nhận biết Thân ta lặng yên Nghe cơn gió thổi Hoà quyện tiếng chuông Ta hoá vô thường Đi mất . . . . . . Ha . . ha . . . . . . . . .
    Chả hề chi
     
    Bao núi muôn trùng
    Ta cứ đi
    Bao nan bao gian
    Ta vẫn đi
    Ta theo gió đi
    Ta nuơng theo mây
    Trèo vượt núi non
    Tay ta đeo gánh
    Vẫn chả hề chi
    Đi thì cứ đi
    Hề. . . . hề . . .
  • Đợi ta

    Chảy mãi không thôi
    Chơi ta cùng chơi Ngủ ta cùng ngủ Ngươi là ai Ngươi là ta Ta là ngươi Ta ngươi là một Ngươi ẩn trong ta Đợi ta . . . . . .
    Không thể
     
    Chén trà đầy
    Rót thêm
    Tràn ra
    Không chứa được
    Như tâm ngươi
    Không thể cho thêm vào
    Vì ngươi
    Chứa đầy tâm ý
    Sẽ tràn ra
    . . . .
     
     
    Mất
     
    Ta là ngươi
    Ngươi là ta
    Hòa làm một
    Biến mất
    . . . .
     
    Không có ai
     
    Ta đi
    Chân ta không đi
    Vậy ta…
  • Con kính thưa Già

    Cũng do đại nhân duyên mà con được đến Quán Trà này để học cách uống trà không bị say... Thật là đúng với ước nguyện và phong cách con từng ngưỡng mộ.
    Quán trà đã có chủ đề cho ngày hôm nay qua tiểu phẩm "Trăng treo".
    Vì có một Trà sĩ mới nên Chủ quán dặn dò rất cẩn thận.
    Con luôn nhớ để học cách điều chỉnh việc uống trà đừng để đậm quá dễ bị say; nhạt quá hoặc nguội quá sẽ trở thành vô tác dụng. Nhưng,…
  • Từ thành Nam Cụ Mõ đến chơi

    Cụ đến sớm lắm, từ lúc trời còn sáng kia, mà hình như Cụ còn mang cả trăng đến nữa thì phải…
    Cụ bảo: "- Biết quán trà lâu rồi, đọc bài cũng nhiều nhiều, nhưng chưa gặp mặt trà sĩ nào cả. Hôm nay được lời mời của quán tôi đi từ thành Nam lên đây, trước tiên là thưởng thức trà, hai là cũng muốn "thử cảm xúc" của quán nhà một tí".
    Đúng thật rồi, Cụ đã xách cái lồng ra, kéo trăng xuống treo lên đấy và…
  • Tại sao phải ăn chay

    Cúng thí thực
    -Tại sao phải ăn chay? -Chẳng tại sao cả -Thế thì tại sao ăn? -Vì ta chẳng thể ăn mặn
    -        Có người nói ăn chay để khỏi phạm giới sát sanh?
    -        Ta không nghĩ vậy
    -        Có người nói ăn chay hợp khoa học hơn?
    -        Ta không nghĩ vậy
    -        Có người nói ăn chay thì Phật mới hộ?
    -        Ta không nghĩ vậy
    -        Osho nói ăn chay hợp với cái đẹp?
    -        Ta không nghĩ vậy
    -        Ăn chay ít tốn kém hơn, kinh tế hơn?
    -        Ta không nghĩ vậy
  • Biên giới

    Chiều mưa biên giới. . .
    Vừa qua biên giới Và chưa qua biên giới Biên giới nào đây biên giới đâu Cứ tự hạn mình trong biên giới Quay đầu về nào thấy gì đâu!... 22.04.2007 MẠC TUẤN
    Cảm ứng từ bài viết trên:
     
    Cái lắc lay
     
    Nghe “biên giới” tưởng lằn ranh giới hạn
    Biên giới là đây. . .
    cái khái niệm trần gian!
    Nghe “quay đầu” liền tưởng đầu quay
    Đầu là đây. . .
    chấp cái ngây ngây trên cổ!
     
    Haha. . .ha…
  • Mời

    Chơi với đời
    Bỏ dép Kẹp nách Lướt trên lau Bỏ bờ Xuống nước Bước sang sông Lồng bồng Sóng vỗ
    Trên cành lau
    Vui thế!
    Đôi dép chỉ còn lại một chiếc
    Tiếc gì mà vấn vương
    Thương đời còn giữ lại
    Cái đi đường.
     
    Chơi với đời
    Hát với mây
    Đầy với gió
    Nầy nọ với đạo
    Dạo bước rong chơi
    Mời … nhập cuộc
     
    Mèo Con/19/05/2007
  • Còn chi ?

    Câu hỏi vĩnh cửu
    - Ta chẳng phải ta Ngươi không ngươi Vạn vật cùng trôi Có thế thôi!
    Tan trong vạn kiếp
    Phù du mộng
    Hợp vào thể một
    Chẳng phân đôi
    Chẳng còn ta, chẳng còn ngươi
    Thế thôi!
    . . . . .
     
     
    -          Thế còn chi?
    -          Còn chi . . .
     
    Đang/29/5/2007
  • Thuyền

    Nhìn lên trời, nhìn xuống đất và nhìn thế gian. . .
    Cheo leo trên núi Nước bao vây Chẳng thấy đâu Chỉ là biển khí
    Đưa nó đi
     
    Ngước lên trời
    Vướng phải mây
    Quay xuống dưới
    Vướng phải rừng
    Quay trái phải
    Vướng phải núi
    Quay về nhà
    Chẳng vướng gì
     
    Nên. . .
    Nó vẫn đứng đó
    Không chờ gì
    Cứ đứng lặng
    Chơi ……
     
    Quỳnh Anh/29/5/2007
  • Ân Sư

    Quay đầu
    Ngày con đến với tâm đầy rác rưởi Con gặp Thầy con khóc mừng rơn
    Cảm cái ân, tình nghĩa Thầy – trò
    Từ vô lượng kiếp rồi con có biết
    Nghĩ là thế, biết cái tôi như thế
    Có biết đâu trăng sáng cũng hơn đèn
    Đèn dầu nọ đốt hết rồi sẽ tắt
    Chỉ có trăng kia mãi sáng ngần
    Ôi! Cuộc buồn vui trên thế gian nào hết!
    Chỉ có ta trơ trọi một mình
    Bước chân về cành lá đìu hiu
    Ngày chưa đến mà hồn ta lặng ngắt
    Một cuộc…
  • Đọc Lão Ngưu 13: Cơn mưa rào đầu mùa

    Điệu múa của linh hồn
    Một buổi trưa chủ nhật , trời thật xanh và trong .. nắng không đủ làm rát mặt, mây không đủ dầy và mưa không chạm đất ... chợt thấy lòng nao nao... khi đọc câu chuyện “Cơn Mưa rào ..”
    “Cơn mưa rào đầu mùa “ luôn để lại cho con người rất nhiều tâm trạng... và Lão Ngưu là một hình tượng nhân vật được xây nên bởi tâm trạng ấy vậy. Đọc chuyện của Mây – tôi thấy sống lại cái đẹp, cái hoang dã cái thuần…
  • Tặng Lão Ngưu !!!

    Niềm vui không nguyên nhân
    Tôi muốn tặng Lão Ngưu Một người trần mắt thịt Sống đời như mây khói Phù du chốn khôn cùng
    Ẩn nơi triền con suối
    Núi Cô Tiên đầy mây
    Túp lều cỏ như bay
    Mái vàng bên nhật nguyệt
    Bạn bè cùng gió núi
    Niệm tâm A đi đà

    Lão vẫn cứ đi về
    Cõi trăng sao tĩnh mịch
    Nơi xa xăm đáy mắt
    Một cánh diều thóang bay
    Lão Ngưu ơi ! Lão Ngưu
    Trên đỉnh đồi lau bạc
    Người như con chim hạc
    Tha “hương” cho cuộc…
  • Lau nhà, nhả thơ

    Con như lửa lông bông
    Bút là cây lau nhà Giấy là cả sàn nhà Thơ đã nhả ra đấy Những ngày Thầy rong chơi Con ở lại cùng chơi Với những người bạn tới
    Sân chơi thật là rộng
    Con như lửa lông bông
    Rỗng không thắp cảnh chùa
    Khua cả Phật cùng đùa
    Cha Mẹ vui cùng múa
    Cây cối ùa vào thơ
    Cảnh làm thơ thơ cảnh
    Tranh ảnh chép vào lời
    Ngòi bút rơi cứ gãy
    Thầy dạy ở nơi nơi
    Dù lời không thấy mặt
    Con gặt cả đầu rơi