• Cười lây

    Cười lây
    Muốn được vui như bạn hữu Cần chi đàm đạo tương lai Quá khứ là quên chẳng nhớ Mỉm cười thích thú hôm nay
    Kìa đoá Sen hồng chợt nở
    Một đài vừa khép hương say
    Rót trà vào ly lật úp
    Hương tình vẫn thoảng đâu đây

    Bình chưa rót thơ đã chảy
    Ly chưa nâng ý đã tràn
    Người thì xuôi ghế lại ngược
    Chủ quán cười khách cười lây
    . . . .
     
    SẮC KHÔNG

    Gió thổi phất phơ chiếc nón
    Ngỡ Người xa khuất phương nào
    Một mình…
  • Học thư pháp

    Về thôi
    Quán gió trống trơn. . . . Già Năm cùng mấy vị huynh đang uống trà. . . Bên ngoài mưa bay lất phất. . . Núi Vân như chìm trong cõi mộng mơ. . . Có tiếng sóng hồ Văn Sơn vỗ vào bờ đều đều buồn bã. . . . Lư trầm trên tam bảo ngan ngát mùi thơm. . . Chư huynh chờ đã lâu mà không thấy Già Năm nói gì. . .
    Bỗng người cầm một cái bình trà đặt vào góc bàn. Miệng vòi chúc xuống. Trên sàn nhà, người lấy một cái…
  • Mưa

    Đi về đâu Giọt mưa rớt xuống Chẳng có gì Chỉ chảy theo dòng
    Trải khắp nơi
    Rồi biến mất
    Pha vào hư không
    Có mà chẳng có
    Không có mà có
    Quay về hư không
    Lặng im
     
    . . . . .
     
    Gió
     
    Gió chạy nhảy khắp nơi
    Bốn phương đều là nhà
    Nô đùa cùng cây lá
    Chạy đua với muôn thú
    Dừng chân bên bờ suối
    Yên lặng
    Tan ra
    Biến mất
     
    Who knows
  • HOA HỒNG

    Khi em còn chúm chím Ong và bướm xuýt xoa Chào nhóc con mới lớn Chào cô bé thật thà
    Tia nắng nào đẹp thế
    Vẫy cho cánh mở ra
    Làn gió nào mát thế
    Thổi lên từng cánh hoa

    Ai thì thào thế nhỉ
    Vườn yêu có đâu xa
    Lời ca nào hát mãi
    Khúc tình si mặn mà

    Em thả hương vào gió
    Em thả hồn vào mây
    Thả tình yêu vào đạo
    Tự lòng mình say say
     
    Thanh Ngoc
  • Chẳng thể lặng yên

    Em chẳng thể nào yên lặng đâu Anh Chỉ tại... Gió đã về làm cho cây xào xạc!..
    Gió đi qua mùa hè...
    Mang theo cả cơn mưa rào ào ạt
    Chưa kịp nhìn... nước đã ngập bước chân xưa.
    Gió đi qua mùa thu...
    Kịp cho cây trút lá
    Nay đông lại về... mang theo cả heo may!..

    Anh cũng chẳng thể nào yên lặng đâu Em!..
    Không ..."tại gió" thì làm sao cây biết
    Lá mơn mở trên cành
    Xanh biếc...
    Biết xuân sang!


    7/7/2007
    Xu…
  • Cha tôi

    Tôi cứ chờ, cứ ngược thời gian mà đếm đến ngày đi đón Cha tôi. Cha tôi lần này trở về nhà không lâu, sao với tôi nó dài đến thế. Tôi cứ theo gót Cha qua từng bước đi, từng mẩu tin, từng hơi thở qua hư không, từng giọt nước mắt cảm thông nối trời nối đất.
    Hai con đường như kéo lại gần nhau.
    Hai đất nước bồi hồi giữa núi non trùng điệp.
    Núi rừng xôn xao,
    Trong tôi trời đất cũng xôn xao.
    Tôi thầm nghĩ đến những chặng…
  • Tam tịnh nhục

    Trên đỉnh phù vân. . .
    Tư Chim đang ngồi nhậu một mình thì Ba Gàn và Hai Lúa đi tới. . . Hai Lúa bèn ngồi xuống bên cạnh Tư Chim định tham gia bữa nhậu bất chợt. . . .
    Thấy Ba Gàn đưa mắt nhìn mình. . . . Hai Lúa nói tỉnh queo. . .
    -  Đây cũng đang ăn chay đấy. . . nhìn gì?. . . hềhề. . . Tớ đang dùng “tam tịnh nhục” thì có gì mà nhìn?
    Được thể Tư Chim đế thêm một câu để ủng hộ bạn nhậu:
    -  Thịt này chẳng phải hắn giết…
  • Giác ngộ hay Ngộ giác

    Đạo Đời một gánh tòn teng. . .
    Cu Tý đang học viết “thư pháp”. . . . Nó cầm bút lông, chấm mực và viết trên tờ giấy dó hai chữ: Giác ngộ
    Nó cho là đẹp nên rất khoái. . . . Để khoe cái tài thư pháp của mình, nó treo lên tường và đứng ngắm nghía. . . . Xong nó bắt chước Ba Gàn đề một câu nhỏ phía dưới:
    Tôi viết để tìm vui. . . . quí vị xem xong nếu thích có quyền sửa lại theo ý mình.
     
    Thằng Ngốc bạn nó đến chơi…
  • Chờ gì

    Vân du
    Ai treo cái mõ lên đây Để cho chú khỉ cau mày bặm môi Leo lên chẳng đặng lên trời Tụt xuống nuối tiếc một thời leo thang
    Treo chi làm khỉ đa mang
    Lấy chưa được mõ nhìn ngang thấy bình
    Cái bình treo ngược cây đinh
    Trà rót tận miệng khỉ rình làm chi

    Lửng lơ ngẫm nghĩ những gì
    Ngước trông cái chổi quét đi hết rồi
    Chú Khỉ bỗng ngoác miệng cười
    Kìa rồi chú bé lên ngồi chốc thang
     
    Thanh Ngọc
  • Hạnh phúc

    Uống trà đi. . .
    Cuộc đời tôi đã thay đổi hẳn khi gặp nàng. Đó thực sự là cuộc sống xưa và nay.... *** Xưa kia..... Tôi là kẻ lang bạt kỳ hồ, một thời trẻ trung..... Khi còn đang du học tại nước ngoài, tôi có một gia tài giản dị của một sinh viên nghèo là sách vở, vài bộ quần áo và tấm lòng chân thật, ngây thơ. Mọi hành động của tôi hầu như không tính toán, tự do phóng khoáng, luôn luôn cả tin và thường “giầu trí…
  • Sợ Ma

    Một Thầy kia sống bằng nghề đặt bát hương, coi bói và trừ tà. . . cũng có tiếng và được nhiều người đến nhờ. . . .
    Một đêm kia Thầy có việc phải đi ngang nghĩa địa. . . .
    Sợ quá . . . . đang không biết làm sao, thì thấy phía trước có người đang đi. . . . .
    Thầy vội chạy thật nhanh đến để cùng đi cho đỡ sợ. . . .
    Khi tới gần người ấy, Thầy thở hổn hển:
    - Ông tha lỗi cho nhé, tôi sợ ma nên xin phép được đi cùng với…
  • Thương con khỉ núi

    Theo gió muôn phương đến những miền xa thẳm. . .
    Đêm đặc quánh- gió ngập cả trời không Con khỉ lẻ loi ngồi im trong lồng sắt... Ôi! Núi Bà Đen... Nơi trị vì của Linh Sơn Thánh Mẫu...
    Tiếng thở giữa rừng thiêng
    Tiếng chân mài trên đá
    Tiếng lá
    Tiếng gọi nghìn năm đang theo gió vọng về...

    Đêm đã khuya
    Nhà chùa đóng cửa
    Những đứa con xa chẳng biết nói gì thêm nữa
    Ngước nhìn mẹ thiêng liêng...

    Quẳng hết nỗi chung…
  • Cảm xúc khi đọc bài thơ “Mưa rừng”. . .

    Giọt loanh quanh rừng xanh
    Bài thơ này dễ thương không bởi vì “hạt mưa “ trở nên ngây thơ và trẻ con trong mắt nhìn của tác giả ... mà Nó trở nên sinh động bởi những tượng hình, bằng những thanh âm cuộc sống ,và bằng cái nhìn sự vật trong trẻo hồn nhiên.
    Không có tham vọng đi vào phân tích bài thơ, chỉ xin được nói cảm xúc khi đứng trước một bài thơ dễ thương về “mưa “ như vậy . Tôi cảm thấy giọt mưa trở thành một hình…
  • Giữ lại

    Âm thầm. . .
    Em giữ lại cho mình Giọt nước mắt của ngày hôm qua Lắng sâu... âm thầm nhớ!

    Anh ơi!
    Nếu gió đến đón đưa
    Còn giọt nước mắt này
    Em xin gửi cho Anh
    Tình long lanh nơi sương mai
    Tan!..
    Tan!... trong ánh mặt Trời và gió...

    Em giữ lại cho Anh ngọn lửa tình nồng
    Để ngày hôm nay
    Những giọt buồn còn sót lại
    Gửi cho Anh
    Nơi muôn phương Trời thương nhớ...

    Em nhớ Anh...
    Nên say đời phiêu bạt...
    Em giữ lại cho…

  • Cảm xúc từ bài sen rừng

    Sen chờ. . .
    Anh ... Có khi là bài thơ, Có khi là bức tranh, Có khi là một câu chuyện tình..., Em... Có khi là chờ đợi, Có khi là nhớ mong...
    Ta gặp nhau cho con tim cùng nhịp đập,
    Hòa chung với đất trời
    Cùng tấu lên giai điệu bất tận từ con tim yêu thương....
    Không lời...

    Anh,
    Em viết những dòng này bắt nguồn từ cảm xúc yêu thương và lòng biết ơn vô hạn,
    Anh sẽ chẳng thể hiểu được tại sao em lại biết ơn…
  • Đường tới Thánh địa

    Bà ngoại 80 tuổi, trông nhỏ nhắn đang đi rất nhanh nhẹn... gần ra tới cổng thì bé Nhím từ ngoài xe chạy ào vào, ôm chầm lấy bà, ríu ra ríu rít (chả là 2 tháng nay bé chưa về thăm bà):
    - Bà ơi, Bà đi đâu vậy ?...Bà không ở nhà với cháu à ?
    - Ừ, Bà có việc phải đi.
    - Bà đi chùa à ? Cho con đi với.
    - Không !
    - Bà đi họp à ?
    - Không ! Bà đi học.
    - Bà gìa thế rồi sao vẫn đi học ? Thế Bà ở cấp mấy ?
    - Chẳng có cấp mấy !
  • Mưa rừng

    Anh đi đời buồn thiu. Nhớ mưa chiều nũng nịu
    Cơn mưa rừng bất chợt Buồn từng đợt say say
    Ô hay!
    Giọt mưa nhỏ ngu ngơ
    Chẳng chờ sao lại đến
    Anh con thuyền không bến
    Lênh đênh đâu có ngờ
    Giọt trẻ thơ nhỏ xíu
    Líu ríu trời liêu xiêu
    Anh đi đời buồn thiu
    Nhớ mưa chiều nũng nịu
     
    Ôi!
    Rơi liều trên môi anh
    Giọt mong manh nồng cháy
    Đắm say tràn mắt anh
    Giọt loanh quanh rừng xanh
    Lén chui vào tim anh
    Giọt co…
  • Cái kẹo bông

    Gánh hàng rong
    Buổi tối mùa hè phố xá Hà nội luôn nhộn nhịp và ầm ĩ. Chị Dung với mẹt hàng hè phố dường như cũng bị cuốn vào cái nhịp điệu tất bật ấy. Nhưng những lúc không có khách hàng, chị thường ngồi tần ngần dõi theo các gợn sóng lăn tăn trên mặt hồ.
    Tháp Rùa nhìn từ dưới nước tựa như một tòa nhà cao vút được xếp lại từ muôn mảnh vỡ. Cây lộc vừng gốc xù xì bảy chạc, ánh xuống nước cũng trở thành những mảnh vụn…
  • Gánh xuân

    Một mình
    Em quẩy gánh xuân nồng Đi vào cõi bờ thương Lòng trĩu nặng một thời thương nhớ Để phần anh khoảnh khắc trào dâng
    Anh yêu ơi !
    Thời gian Em sao như chết lặng 
    Đất trời Em sao như chẳng yên
    Quá khứ ư ?
    Tương lai ư ?
    Đời - Đạo ư ?
    Một con tim ngơ ngác run rẩy
    Một tình yêu thiêng liêng !
    Sao vô vọng. . .đang tràn !

    Em xin dành tặng Anh
    Khoảnh khắc này 
    Gánh xuân !

    Hà nội quán (Hoahoa13/6/2007)

  • Cái dây đi theo

    Vượt qua chướng ngại
    Tiết mục xiếc trên dây vừa kết thúc. Tiếng vỗ tay vang dội. Anh ta nhún mình nhảy phắt từ cái dây cheo leo xuống, đánh mặt sang bên này, rồi sang bên kia chào khán giả... Tuyệt vời ! Tiết mục mới hay làm sao ! Tài tử mới điệu nghệ làm sao ! Chỉ có mỗi cái gậy trên tay mà anh ta đi hết vòng này sang vòng khác. Chà !!!... Gã hề đứng dưới ngó nga ngó ngoáy ra bộ thèm thuồng. Chắc là hắn đang…
  • Phanxipan

    Mệt quá. . . .nghỉ một chút thôi!
    Người ta nói Phanxipan là nóc nhà Đông Dương. Nhưng đối với chúng tôi thì nó thân thiện hơn nhiều. Chúng tôi thấy đỉnh Phanxipan như một ông già hiền từ mà trang nghiêm. Ông cụ đứng uy nghi, với chòm râu bạc phất phơ trước gió. Chúng tôi muốn hôn lên chòm râu bạc ấy. Nhưng kiễng chân, kiễng nữa, kiễng mãi... mà vẫn chưa tới. Vậy là phải bay lên mới được!
    Chúng tôi muốn hôn lên chòm…
  • Nhật ký

    Ngày 20/6/20... Tôi thắp cho anh nén hương. Hai hàng lệ trào rơi... Nén hương thứ hai tôi thắp cho con gái bé bỏng tội nghiệp. Hai hàng lệ trôi.... Tôi đốt hương dâng Chư Phật và Pháp giới. Lệ rơi như mưa rơi...
    Rồi, dẹp các bức tranh hoa lá, tĩnh vật sang bên, tôi trải toan để vẽ chân dung anh và con gái. Dù không còn mẫu nhưng tôi nhớ như in khuôn mặt nâu gầy, trầm tĩnh và đượm buồn của anh. Nó chứa đựng những…
  • Chân dung tự hoạ

    Ba Gàn vui bạn vui bè hơi quá chén. . . . Hắn ngủ khì và trong giấc mơ, hắn thấy mình lạc đến một trường huấn luyện của Quỉ. . . .
    Một con Quỉ đầu trâu, chỉ vào cái bàn đá có khắc chữ bùa. . . Nó nói với học viên của mình:
    -        Này các con của ta. . . Các con sẽ lên trần gian để bắt các linh hồn sa đoạ xuống địa ngục. . . Biện pháp hay nhất là xúi nó “tự vẽ chân dung của chính mình”. . . Thông qua các bức chân dung này…
  • Tách trà hư không

    Sương giăng lưng chừng núi Gùi một khoảng trời mây Lau nghiêng soi bên suối Gọi gió lùa qua tay
    Này mùi cay của đất
    Này chất nồng của cây
    Này hương say của lá
    Này hoa tâm hiển bày

    Ai ngồi chơi với nắng
    Nhuộm bóng hoàng hôn bay
    Ai bình yên lẳng lặng
    Cùng trôi phút giây này

    Quay về đây ngồi xuống
    Uống tách trà hư không
    Sương lam chiều đến muộn
    Có chi bận trong lòng
     
    Z
  • Nỗi buồn Thiên Sứ

    Chư vị đi đâu- mây tràn khắp ngả Cho ta theo cùng có được hay chăng? Phiêu diêu cõi trời, lại thả hoa đăng Trông xuống nhân gian rồi cười khoan khoái...
    Xuống chơi kiếp này mang dáng con trai
    Nguyện cùng linh sư hoằng dương chánh pháp
    Sân thượng chiều nay thở dài rồi ngáp
    Mây giăng đầy trời- các vị đi đâu?

    Um Lam...Um Lam...sáng bừng Bắc Đẩu
    Um...Um...gọi Tổ rạng rỡ sao Mai...
    Lặng lẽ mây bay- lặng lẽ thở dài…