Một ngày tôi tới thăm anh. . . . Anh lại đi vắng!. . .

Nhà sàn lộng gió! . . .

Ngắm bức tranh “Tàn xuân” anh mới vẽ treo vội trên cột. . . .Gió thổi bức tranh lắc lư như đang gật gù tâm sự nỗi lòng thầm kín chẳng ai hay!. . .

Bốn bề vẫn lặng yên! . . .
................................................

( Nắng Mai Về/17/8/2006 )

Anh lặng yên chứ đâu có vắng
Anh vẫn lắc lư trên bức tranh thô
Vẫn truyện trò với đám xương khô
Vẫn thì thầm với hương trà lặng ngắt
Ôi khoảnh khắc........... gặp anh
Hương sen............tràn ngập.

ĐẦN