(Nhận ân điển thiêng liêng của Như Lai tại gốc Bồ Đề nơi ngài chứng ngộ thành Phật)
Hôm tôi đến đây, Bồ Đề Đạo Tràng đầy nắng và gió. Không biết xưa kia khi Như Lai đến đây thì sao. Nhưng trong lòng tôi cứ nghĩ khi ấy chắc nơi đây là một khu rừng rậm rạp xanh tươi chạy dài ra đến tận bờ sông Ni Liên. Chứ không phải là xóm làng phố xá như bây giờ. Nếu không, trong cái ồn ào đầy bụi và đầy cái sự đời như thế này, ngài đã không ngồi dưới cây Bồ Đề kia để vào đại định giác ngộ thành Phật. Trong niềm đồng cảm mênh mông tôi cứ nghĩ cái gì tôi thích thì nhất định khi ấy ngài cũng vậy. Mô Phật, không phải thế thì sao ngài là đức Bổn Sư của tôi. Còn tôi lại là người học trò nhỏ theo tiếng gọi của con tim ngập tràn tình yêu tối thượng, vượt qua bao khó khăn gian khổ từ một đất nước xa xôi lặn lội tìm đến tận nơi nầy.
Cây Bồ Đề khổng lồ bây giờ không phải là cây mà xưa kia ngài đã ngồi dưới gốc thiền định thành Phật. Cây ấy đã bị những ông vua và triều đình chống đối Phật giáo sau khi Phật nhập diệt, đào phá bỏ đi, rồi lại được phục hồi lại, rồi lại chặt và đào phá, rồi lại được trồng lại từ một cái cành của cây Bồ Đề tại Tích Lan vốn lấy giống từ cây nầy. Lần sau chót vì cây quá già cỗi nên đã bị gió bão làm cho trốc gốc và Thống Chế Người Anh lúc bây giờ là Cuningham đã cho lấy cành từ nó trồng lại tại y chỗ cũ từ năm 1876.