• Em vẽ

    Em vẽ Cái xuân ngời Rong chơi Gọi gió Đón mây trời
    Em vẽ
    Khúc ru hời
    À ơi
    Mẹ ru con
    Giấc ngủ no tròn
     
    Em vẽ
    Nụ cười duyên
    Lúm đồng tiền
    Ánh mắt
    Nghiêng nghiêng
     
    Em vẽ
    Nốt nhạc thiền
    Trong đêm yên
    Đôi mắt
    Nhắm nghiền
     
    Em vẽ
    Gông xiềng
    Bật tung
    Ngọn đèn
    Bừng sáng
     
    Em vẽ
    Cái nhà sàn
    Tấm toan
    Dở dang
    Nét mực
     
    Em vẽ
    Cái bậc
    Lợi danh
    Leo thang
    Ngã vèo
     
    Em vẽ
    Cái nghèo
    Con khỉ
  • Thông

    Dây thừng buộc lu vỡ Đựng ai? Gáo dừa thủng đáy Múc ai?
    Thân này mất nhận biết
    Còn thân?
    Tâm này mất nhận biết
    Còn tâm?
    Ai tụng? ai ngồi thiền?
    ….
    Xay xay xay
    Quay quay quay
    Người vô ngã
    Ngã vô bình
    Lu vỡ chứa nước không
     
    Rỗng không thông đáy không
     
    Hoang Lien/
     
  • Ánh sáng cam lồ

    Con đi đông, đi tây... Đâu cũng thấy mặt Trời màu đỏ! Tưởng nguồn sáng mà thiên nhiên ban tặng cho ngày Là duy nhất, có một không hai.

    Đêm... từng đêm
    Con vẫn đếm thầm, chờ trăng, sao chở nắng
    Rọi khắp cõi Ta bà trong dị mộng
    Ngỡ rằng nguồn sáng về đêm này
    Cũng là duy nhất một, không hai…

  • Thưa Thầy con đi

    Câu trăng
    Con thưa Thầy, con đi Ngàn yêu thương gửi lại Con khắc vào tâm trí
    Từng bụi cỏ nhành cây
    Những buổi chiều gió lay
    Lá rời cành rơi khẽ
    Lá chỉ rơi nhè nhẹ
    Che bớt ánh nắng chiều
    Sợ giọt nắng vương nhiều
    Làm phai nhành hoa thắm
    Con ghi vào sâu thẳm
    Từng con nước vơi đầy
    Soi đôi cánh chim gầy
    Sớm chiều đôi phiên múa
    Con Phèn ngưng không sủa
    Sợ chim trắng ngại ngùng
    Bay về nơi muôn trùng
    Hồ Vân thành…
  • Bên ngọn đèn tỉnh thức

    Như những cánh chim thiên di. Vô lượng kiếp rồi ta vẫn đi về cõi thế.
    Sao đêm đen lặng thinh Quên người tình đắm đuối? Gió thổi lay bụi chuối Tàu lá rách sau hè...
    Chẳng mong cầu vui vẻ
    Chẳng mong cầu tri ân
    Chỉ mong có một lần
    Đêm biết người chiếc bóng!

    Trăng chẳng đến nhòm song
    Sao cũng về xứ lạ
    Gió vô tình hay lá
    Vướng chân người lãng du?

    Ngồi khoanh chân, nhắm mắt
    Lặng lẽ đếm canh dài
    Đối diện với Như Lai…
  • Chuyện của Tóc Bím

    Niềm vui không nguyên nhân
    Từ ngày được mẹ giao phó cho chức vụ "quản gia", tóc bím tỏ ra rất đảm đang trong việc nữ công gia chánh. Theo mẹ đi chợ vài lần để làm quen với việc mua bán và mặc cả, sau rồi mẹ để tóc bím đi chợ một mình. Tóc bím phải tự tính toán và lo liệu, tất cả chỉ gói gọn trong một khoản tiền nhất định. Thế rồi, sáng nào tóc bím cũng đi chợ, và ở đây- tóc bím đã được nghe đủ thứ chuyện từ cô hàng cá…
  • Tức khắc, tức thì. . .

    Hồn đá
    Già Năm đang làm non bộ. Ở góc vườn, có mấy người đang tranh luận với nhau về việc gì đấy. Già Năm phủi tay, lấy khăn lau mồ hôi và tiến về phía họ. Một vị huynh thưa với cụ:

    -        Thưa cụ có mấy người bệnh nhân vừa lành bệnh nay được học nâng cao. Muốn cúng một cây sung thật lớn và muốn trồng ngay trước cổng chỗ cái thuyền bát nhã và sát bờ hồ. Nhưng chúng con thấy trồng chỗ đó sẽ hư cảnh quan đi vì quá chật và…

  • Đầu Trọc Bị Phỏng Vấn

    Một người "từ trên trời rơi xuống" tự xưng là "cán bộ nhà Trời" đến tìm đầu trọc xin phỏng vấn... - Nghe danh các hạ đã lâu, đến hôm nay mới có duyên được gặp mặt, quả là hân hạnh, hân hạnh!
    - Mô Phật, không dám!
    - Chẳng hay vị minh sư dạy pháp cho các hạ pháp danh là gì vậy?
    - Ngài không lưu lại công danh nên nói ra e không tiện!
    - Vậy các hạ có thể cho biết Ngài ấy tu ở chùa nào chứ?
    - Cũng…
  • Nhân đọc bài Vô sở hữu

    Không
    Bấy lâu nay con nằm trong rừng rậm Chẳng tìm được lối ra - giữa bùng nhùng sự thế Con như con tằm nằm trong kén bủa vây Nay thoát xác nhờ bài " Vô sở hữu "
    Thầy ơi ! Thầy ở đâu ? Thầy ở đâu ?
    Mà trong con đang có nhiều mong ngóng
    Mà trong con đang có nhiều khắc khoải
    Tìm đâu lối ra - tìm đâu nguồn ánh sáng
    Mà tâm linh quờ quạng - bóng tối nhạt nhoà.

    Con nóng lòng - ruột đau quặn thắt
    Đường giải…
  • Trả

    đạo ĐỜI
    Tình tang, Mở toang hoang các cửa Bốc nhầm cái lửa sân si Rải đi khắp nẻo, Gieo xuống muôn vàn Thể xác trần gian
    Đã là máu thịt ta mang
    Đã là hơi thở,
    Là Ta mất rồi
     
    Gọi mãi muôn trùng,
    Muôn trùng là vời vợi
    Ta một đời trông đợi
    Gom sân si trả lại cho người
     
    Ta cười, nghe pha chút cay cay
    Ta say giữa trần, biết ngày nao là tỉnh
    Ta say chẳng vì men cay rượu
    Mà say vì con sóng ba đào
     
    Con…
  • Sám hối

    Trực chỉ trinh nguyên
    Con xin được đảnh lễ trước linh ảnh của Người: Sơ Tổ Bồ Đề Đạt Ma!
    Sám hối

    Chỉ vài nét vẽ của người họa sĩ tài hoa
    Trên nền trắng là màu đen đơn giản
    Mà hình ảnh của Người, tim con mãi khắc ghi
    Chẳng thể xóa nhòa trong tâm thức!

    Noi gương của Người, con tập vào thiền định
    Bắt đầu nhận biết từ hơi thở vào, ra...
    Ôi!
    Thế mà trong từng sát na, con chỉ nhận thấy điều vô lý
    Từ đôi mắt quắc nhìn
    Ngạo…
  • Biển cùng hát …

    Núi buồn
    Bỗng dưng có cảm giác như tan ra, dập dềnh theo sóng biển, ngửa mặt nhìn lên trời thấy nắng nhẹ trôi vì mặt trời đi hoang trong làn mây mỏng nên chỉ để lại những khoảng sáng không chói chang… Bất chợt hồn nhiên hẳn lên khi thấy dáng Đan Nhi lon ton trên cát, nhặt vỏ sò ngó ngó nghiêng nghiêng…
    Biển cùng hát …

    Không chói chang mà nắng…
    Lẳng lặng mặt trời đi hoang
    Cùng anh nghểnh ngang soi mặt biển
    Chiều sóng…
  • Vô sở hữu

    Một mình
    - Xin chào cụ Tưởng Vậy - Chào chú Ba Gàn - Thưa cụ, học trò cụ đông thế, cụ lại hành đạo độ sanh tiếp xúc rất nhiều người. Cụ có bí quyết gì mà lúc nào cũng giữ được nụ cười trên môi thế?

    - Ta luôn luôn phát hiện và tùy hỷ với cái tốt của mọi người và không bao giờ chấp lỗi cũng như để ý đến cái xấu của người khác.
    - Thế để giúp họ làm lành lánh dữ và tu theo chánh giáo cụ phải làm thế nào?
    - Ta làm gương và không…

  • Thức và ngủ

    Hóa thân
    - Này Cỏ May, điều ông hỏi là một điều kỳ thú của thiền. Ta bảo cho ông hay. Cơ thể ông, thân tâm ông mới có thức và ngủ. Chứ ông đâu phải thân tâm này. Nên ông là “ Luôn luôn nhận biết” .
    Cho nên, việc ông ngủ mà vẫn “Biết hết mọi sự xảy ra chung quanh và “biết hết thân tâm mình trong lúc ngủ” là việc bình thường của thiền. Không có chi ông phải lo sợ.
    Bằng chứng là ông đang rất khỏe mạnh, trí tuệ và thể…
  • Bước..vui từng bước…

    Bước. . .vui từng bước. . .
    Non mướt trong veo Nương theo chiều lãng đãng … Hỏi người rong chơi có bao giờ chuếnh choáng Vì men say … Vì thấp thoáng bóng đời…
    Hờ hơ…
    Này !...
    Chả thiết rong chơi
    Chỉ chút lôi bôi nơi dòng đời xuôi ngược
    Thi thoảng nhặt được câu thơ
    Ai đó đánh rơi ….
    Lại thả trôi vào cao xanh biêng biếc
    Vẫn tha thiết
    Với nụ cười thơ trẻ
    Vẫn vui cùng chìm nổi bóng mây
    Đôi lúc cứ ngây ngây
    Vương…
  • Người Bạn Không Lời

    Coi Ta đây!
    Chơi với người không đặng Về ngồi trước đèn dầu Câm lặng suốt đêm thâu Không lời và không tiếng...
    Chẳng có nỗi chung, riêng
    Bởi tim đồng hòa điệu
    Tim đèn thì tỏa chiếu
    Tim người thì mênh mông...

    Giữa trời cao, đất rộng
    Tri kỷ khó tìm cầu
    Giỏi chấp ngữ, chấp câu
    Chẳng giỏi lòng dung thứ!

    Như sư- chẳng phải sư
    Mới an nhàn, tự tại
    Chuyện tình yêu trai, gái
    Có bao giờ thôi đau?

    Đèn ơi! Từng giọt máu…
  • Học nghề rong chơi

    Hềhề. . .!
    - Kinh nghiệm lớn nhất trong cuộc đời lang bạt của cụ là gì? - Làm Thợ chớ làm Thầy - Tại sao vậy? - Tại ai cũng tự cho mình giỏi hơn kẻ khác. Khi thấy có người khác hơn mình sẽ đem lòng ganh tị. Do vậy, người kia lập tức sẽ bị cả xã hội công kích.
    -    Thế sao vẫn có những người được đám đông gọi là thầy?
    -    Tại họ luôn nói đúng theo cái ý muốn ngầm của mọi người, nên được mọi người kính trọng vì…
  • Chẳng lời nào tỏ được. . .

    Này Nhóc. . .
    Người vẫn nhân từ hiện hữu cùng con Vẫn ha hả tiếng cười , âm ba rung vạn lối Vẫn cau mày, quát mắng lũ con hư Vẫn vun vút sợi dây đàn với vũ điệu trần gian
    Hư không con không biết
    Diệu hữu con chẳng hay
    Chỉ có Thầy duy nhất
    Nhớ tới Thầy nước mắt trào dâng
     
    Cuốn kinh chết qua lời Thầy thành sống
    Khái niệm mốc meo bỗng rực sáng long lanh
    Đứa con lạc, đang trở về với Mẹ
    Đó , ơn Thầy, mãi mãi…
  • Thầy và Trò trong tâm linh

    Muốn tu, hãy cắt cái đầu ngươi bỏ đi
    Này Cỏ May, có 2 loại Thầy: -Thầy chúng sanh và Thầy tâm linh Thầy chúng sanh truyền thụ kiến thức và kỹ năng nghề nghiệp cho phần xác Còn Thầy Tâm Linh làm con người thật của mình được sinh ra. Nên thực sự không phải là Thầy mà như là Cha hoặc Mẹ của đứa con linh hồn.

    Cha và Mẹ có mối quan hệ huyết thống với Con và là bậc sinh thành, nên tự nhiên giữa đôi bên có mối quan hệ đặc…

  • Ông La Vie

    Cái quần bỏ quên
    Tiếng thác bạc chảy ào ào, tiếng gió hú buồn bã trong khu rừng ngù hương bên kia suối; tiếng nhạc chầu văn ẽo ợt, đơn đớt của một giọng nam đồng cô; tiếng đàn bầu não nuột của ông già mù ăn xin ngồi ở đầu dốc đá; tiếng bà đồng đền the thé chua chua: - Tấu lạy Cô, Cô ban tài ban lộc, Cô ban quyền ban phép cho ghế của Cô... Tiếng cầu khấn của con nhang đệ tử rầm rầm rì rì, thỉnh thoảng có tiếng…
  • Lão Ngưu- Thằng Chó Con

    Nó men theo bờ con suối Đỏ/Tranh vẽ trên đá/Ba Gàn
    Nắng vàng ươm như mật ong rừng đang chảy chầm chậm qua khu vườn ngập tiếng chim kêu. Con gà mái hoa vừa tục con vừa bươi đống rơm ở góc vườn. Hơi nóng từ đống rơm bốc lên nghi ngút. Lũ gà con như những nắm tơ xinh xinh, chim chíp giành ăn, lăn tròn chung quanh mẹ nó. Con gà trống tơ, mào đỏ đứng chễm chệ trên hàng rào…
  • Lão Ngưu 14 - Lời sám hối trên thảo nguyên

    Ánh sáng của bóng tối
    Tháng 5 ta. Mùa khô ở cao nguyên Trung bộ đang vào giai đoạn gay gắt nhất. Đá cuội và đất núi đỏ quạch như rang dưới ánh mặt trời chói chang. Hơi nóng run run bốc lên khiến rẫy tranh chung quanh đồi Cô Tiên vàng ệch chập chờn ẩn hiện như thực như hư. Gió Lào thổi rào rào trong lũy tre gai bên bờ con suối Đá đã chết cạn. …
  • Lão Ngưu 13: Cơn mưa rào đầu mùa

    Gà rừng gáy le te. . . Sương đêm mờ mịt. . . đọng thành từng giọt. . . . từng giọt. . . . rồi rơi lộp bộp trên những phiến lá dong to bản. . .

    Lão Ngưu thức dậy, mở cổng tó trâu, để chúng tranh thủ gặm ít cỏ khô quanh đồi cô Tiên, trước khi về làng kéo cát làm nấp. . . .
    Phía đằng đông, chân trời…
  • Ngẫu hứng

    Lửa trí huệ
    Lang thang vô bờ bến Ta băng qua núi đèo Thảnh thơi bước từng bước Ung dung chơi khắp nơi Ngồi một mình lặng yên Trong ngoài đều rỗng không Sen nở dưới ánh trăng Ngạt ngào hương vô Phật Lặng lẽ ngắm dòng sông Trôi về hư không. . . * * * * *
    Đường đến chùa mất hút
    Bảng chỉ đường đâu rồi
    Quăng gãy ra làm đôi
    Chùa mất hút không thấy
    Cửa chùa ở chốn nào?
    Tìm mãi khắp rừng sâu
    Ngay trước mắt…
  • Chơi

    Um Mane Padme Hum
    Cánh đồng bạt ngàn Hương cỏ may Dào dạt gió thoảng Nghiêng theo điệu múa Gió vá cỏ may Chú chim sà xuống Đứng bơ vơ ngắm nhìn Sự yên bình . . .
    Ngày qua ngày
    Ta đi qua thảo nguyên
    Vượt núi đèo biển cả
    Chơi khắp chốn nhân gian
    Tha thẩn nơi tiên giới
    Say trà bên trăng núi
    Nghỉ chân dòng suối lặng
    Chơi nào cùng ta vui
    Cùng mây, núi, cỏ, hoa
    Đi nào cái tâm rỗng
     
    Haha. . .ha!
     
    Author…