Trăng xưa vừa thức trên sông
Người từ tiền kiếp bông lông hỏi đùa
Thế gian mua đạo bán tình
Chú mầy giữa chợ bán mình ai mua?
Thưa rằng kệ mẹ thằng mua
Được thua vinh nhục tớ đùa một phen
Hề hề. . .
Nầy vua của cõi vô hình
Bình minh sắp ló ngươi còn đó không
Ngày mai ông tới hay không…
Đi chơi trong hỗn độn
Lấy bề bộn đựng rốn vui
Lấy tối thui đựng ánh sáng
Lấy lãng đãng đựng tỉnh queo
Lấy cheo leo đựng bằng phẳng
Lấy mưa nắng đựng thẳng hàng
Hề hề. . .
Đem ra bờ trần gian mà quẳng
Hầm bà lằng lẳng lặng
Bá lăng nhăng im ắng
Đi lên đi xuống đi qua đi lại chẳng bằng vô ngại tự tại chơi
Hề hề. . .
^^^
(Đi chơi trong hỗn độn)
Ngồi chơi trên thiên đàng
Em mơ màng thấy đạo vẫn đang
Ngồi thênh thang trên cuộc đời
Em thấy cái chơi vẫn đang ngời ngời khí thế
Mở đường về cho địa ngục
Em nhận biết ma quỉ lục tục thăng thiên
Hề hề. . .
Trần gian giả khùng giả điên
Em chợt thấy ưu phiền thăng thiên biến thành hạnh phúc
^^^
(Ngồi chơi trên thiên đàng)…
Có người hỏi:
- Tâm con luôn bất an xin cụ chỉ con cách an tâm.
Bồ Đề Đạt Ma:
- Ngươi đem tâm đây ta an cho
Ba Gàn hỏi về cách tu thiền.
Bồ Đề Đạt Ma:
-Bất lập văn tự
Trực chỉ chân tâm
Kiến tánh thành Phật
Ba Gàn:
- Xin cụ chỉ cho, tâm con ở chỗ nào con mới trực chỉ được chớ.
@@@
(Tổ sư Bồ Đề Đạt Ma/ Ba Gàn ngẫu hứng).
Khi luyện công thì thảnh thơi, buông xuôi, tập trung năng lượng vào điều cốt lõi nhất. Thế rồi người bên trong sẽ mượn xác hành giả hiển thị khế ấn(mahamudra), thần chú(dalani) và linh phù(mantra).
Sau đấy trong cuộc sống, dùng thiền vô tướng để bồ đề tát đỏa (bodhisattva)tự hòa nhập và thích ứng với mọi tình huống.…
Nghệ thuật ăn uống nằm ở chỗ không chỉ sử dụng cái miệng mà còn sử dụng tất cả giác quan khác.
Đối với người tâm linh, nghệ thuật nầy còn tinh tế hơn một bậc. Khi người ấy hợp nhất giác quan mình với trạng thái thiêng liêng tràn đầy năng lượng.
Này Cỏ May
Không chỉ là ăn. Nếu các việc khác ông cũng làm như thế thì cuộc sống…
Cây nến nằm bẹp xuống
Le lói rồi tắt
Bóng tối không cần ai tạo ra nên luôn có mặt
Này Cỏ May
Khi nến sáng thì đọc sách uống trà.
Khi nến tắt thì nằm khểnh trong bóng tối mà ngủ
Hề hề. . .
Làm như vậy là sử dụng nhị nguyên chứ không bị cầm tù trong cái nhà giam tâm trí.…
Này Cỏ May
Dùng lời nói hay chữ viết để tác động người khác không bằng yên lặng để năng lượng vô hình của mình kích thích tâm thức người ấy. Để người ấy tự nhiên tự ngộ.
Nếu người kia bị đời và hoàn cảnh làm phân tâm, thì cùng nghe nhạc, uống trà, đi dạo . . . . . rồi dùng ngôn ngữ cơ thể của mình để đưa họ đi dần vào trạng thái…
Không phải lúc nào bạn cũng đang ngủ. Không phải lúc nào bạn cũng đang thức. Bạn, tôi hay mọi người thì ai cũng đều có lúc này lúc khác.
Huyễn hay thực không quan trọng. Quan trọng là đang trong giấc mơ bạn có biết mình đang mơ hay không? - Lẽ dĩ nhiên chả ai biết được.
Có khi nào bạn chứng ngộ…