Làm sao để thành công

Một người bạn có chỉ cho tôi website này, vào xem thấy các bạn vui vẻ, nhàn nhã quá. Tôi có vấn đề thế này, mong các bạn chỉ giùm cho.
Tôi tự thấy mình là người có khả năng, thông minh, so với đồng nghiệp thì không thua kém gì, trong làm việc tôi luôn cố gắng hết sức. Nhưng tôi có cảm giác mình là người không thành công. Tôi ít được giao việc, nhiều việc tôi tự làm theo ý mình thì không được đánh giá đúng mức. Sao lại vô lý vậy, tôi luôn cố gắng mà không thành công.
Cảm ơn các bạn nhiều lắm
Parents
  • [quote:5847c63c3a]Bác Langtu à...!!
    Nghe Bác nói chuyện thấy mọi việc thật đơn giản. Nhưng thật sự để thực hiện được những gì Bác nói thì khó lắm thay... Nếu không, sẽ chẳng có nỗi buồn, băn khoăn tồn tại...

    :D
    Mọi việc vốn không đơn giản cũng như phức tạp, nó là thế, đơn giản hay phức tạp là do tâm tham dục của chúng ta gọi nó.
    Khó hay dễ cũng như thành công hay không thành công, cũng là do tâm trí nó vẽ ra.
    Mắt thấy, tai nghe còn chẳng thật nói chi đến nỗi buồn , nỗi băn khoăn.
    [quote:5847c63c3a]Hỏi thiệt Bác nhé!
    Bác nói hay vậy thế thực tế Bác có làm được như thế không. Nếu được thì khoảng bao nhiêu %...??? Và lúc nào Bác cũng thực hiện đúng như thế chứ?
    Tôi... sẽ thực hiện những gì Bác nói... thử xem dù khó quá chừng. Người ta nghiệm thấy rằng sự việc trông thật đơn giản nhưng để thực hiện thành công thì quá khó, và... khiến người ta dễ quên.

    :D , ai làm mà được, hư không không chia cho hư không,
    có lẽ tôi đổi câu hỏi của bạn thành " thực tế bác có luôn tỉnh không " , và tôi thành thật trả lời bạn rằng : không :) .
    Để dễ hơn, tôi sẽ chỉ cho bạn thử một chiêu đơn giản, đợi chút nhé.
    [quote:5847c63c3a]Những gì tôi hỏi Bác cũng là cố tạo niềm tin cho mình thôi. Bác giúp tôi nhé!

    Đừng tin! :) hãy chuyển nó thành nụ cười, như ai đó hỏi bạn, " bạn có tin là đang đói, ăn cơm sẽ thấy ngon lắm không ?", kỳ lạ nhỉ, bạn biết, gì có chuyện tin hay không ở đây :). Hãy kinh nghiệm việc đó. Chuyện đã biết thì sẽ không còn khái niệm tin hay không, phải không bạn.
    [quote:5847c63c3a]Thế như rồi cũng có lúc đại dương nổi giận, cơn phong ba nhấn chìm mọi thứ trên dòng chảy, rồi có lúc mây không còn lang thang, mà cuồn cuộn và u ám, gây bão táp, cuồng phong...

    Mây u ám tệ thế sao? với ai đó là tệ lắm, với ai đó là báo hiệu cho hạnh phúc sẽ đến ( hạn hán lâu ngày chẳng hạn) , sự kiện có đó, bạn coi nó tốt hay xấu là do tâm ham muốn của bạn phân biệt.
    ...
    Nếu các bạn đã tập khí công liệu trình A, các bạn đã kinh nghiệm về việc làm mà không có người làm ( các bài tập Asana, dịch cân kinh ... là những ví dụ rất cụ thể) , các bạn có thể thấy rõ là chỉ cần bạn tỉnh giác , chứng kiến , còn những tư thế, chuyển động rất phức tạp thì tự nhiên nó có. Một người dùng tâm trí, khó có thể làm được những động tác asana phức tạp như một môn sinh khí công liệu trình A, bạn cũng khó làm được những động tác đó khi bạn cố ý làm.
    Nếu các bạn đã tập các bài tập với gậy thì càng thấy điều này rõ hơn, bạn thuận theo tự nhiên, theo môi trường xung quanh, ở đây là cây gậy trên tay giữ vai trò vật cản và chính bản thân bạn. Nếu bạn không cố gắng, đừng muốn, chỉ thuận , thì cây gậy thay vì cản trở bạn, lại giúp bạn tạo ra những tư thế tuyệt đẹp. Bạn càng nghĩ, càng bắt chước, càng cố thì càng không được, chỉ cần bạn tỉnh giác, để khí tự làm thì nó ra.
    Với những ai chưa tập khí công, chưa có KINH NGHIỆM thì có khó hơn .
    Lãng tử tôi nói nhỏ với các bạn điều này, khí công mà các bạn đang tập là phương tiện thiện xảo để bạn kinh nghiệm cái " có hành động mà không có người làm, có lời nói mà không có người nói, có ý nghĩ mà không có người nghĩ " . Người đời tập khí công bao nhiêu năm mới làm được những thứ như bạn tập bây giờ sau liệu trình A? bạn có bao giờ tự hỏi tại sao với chúng ta, nó lại dễ vậy không? Do một đại nhân duyên, chúng ta được cấp một phương tiện thiện xảo để đi tiếp con đường về với bản thể của mình, chúng ta hãy dùng nó , chứ đừng dừng lại chỉ ở các động tác, tư thế của các bài tập.
    "Luôn tỉnh giác , luôn chứng kiến...."
    Các huấn luyện viên khí công thường nói "hãy áp dụng tinh thần của bài tập vào cuộc sống thường ngày,..". Tôi đồng ý là áp dụng không đơn giản, chúng ta đang sống trong một xã hội vật chất, rất khó mà không bị nó cuốn đi trong cả ngày. Chúng ta hãy bắt đầu bằng cách thử một số bài tập đơn giản hơn.
    Để tồn tại, cơ thể chúng ta cần thở và ăn. Chuyện ai cũng biết. Luôn tỉnh giác và nhận biết hơi thở trong cả ngày là một trong những bài tập rất khó của Thiền. Đầu tiên chúng ta hãy thử tỉnh giác trong khi ăn . Ăn một ngày cũng chỉ có 2 đến 3 lần, mỗi lần chỉ khoảng 30 phút. Ăn mà còn không tỉnh giác nổi thì nói gì đến những chuyện khác phải không bạn. Bắt đầu nhé :-D :
    Thông thường chúng ta nhai tự động, không tỉnh giác, vì chúng ta đang ở chỗ khác trong khi ăn, hoặc chuyện công việc, hoặc chuyện gia đình, vv. Giờ thì khác , bạn cần biết là bạn đang ăn. Nghĩa là sao, bạn gắp thức ăn thì biết là đang gắp, nhai thì biết là đang nhai.
    Chuyện gì sẽ xảy ra, tôi tin chắc bạn sẽ rất ngạc nhiên, nhiều người cũng đã ngạc nhiên và phá lên cười khi thực hành bài tập này, tôi cũng đã như vậy, nhiều Thiền sinh khác cũng đã như vậy :-D, bạn tò mò rồi hả, nghe và nhớ thực hành ngay lần ăn cơm gần nhất nhé, và nhớ phản hồi :-).
    Răng bạn sẽ nhai không nhanh , cũng không vội, nó sẽ nhai đủ rồi nó nuốt :-D, có loại thức ăn thì nó nhai nhanh, có loại thì nó nhai từ từ, đảo đi đảo lại. Rất khó mà nhịn được cười khi chứng kiến điều này.
    Nhiều bạn trước khi thực hành bài tập này ăn rất nhiều mà hay đói, giờ thì họ ăn ít mà vẫn no :-)
    Chúng ta thấy gì qua chuyện này ( mà bạn nhớ làm đấy ). Để nó tự nhiên xảy ra trong sự nhận biết của chúng ta thì nó sẽ tự biết phải làm gì, làm như thế nào. Nếu bạn thực hành thành công bài tập nói trên, tôi nghĩ bạn có thể thực hiện thành công một số bài tập khác như : tỉnh giác khi tắm :-), tỉnh giác khi thay quần áo đi làm, tỉnh giác khi uống nước...., rồi tiến đến thường xuyên nhận biết hơi thở của mình. Và bạn sẽ đủ dũng cảm và kinh nghiệm để trở thành mây lang thang :-).
    [quote:5847c63c3a]Chim bay trên trời, cá lội dưới khe, con tằm nhả tơ, con ong làm mật, con người làm việc vì tự nhiên phải vậy. Thế thì việc làm tự thuận theo dịch lý, nên luôn an lạc. Bản thân sự làm việc là hạnh phúc, chứ không chờ và không phụ thuộc vào kết quả.
    Chúc bạn tìm được nguồn vui đích thực qua công việc thường nhật

Namo Guru Deva Dakini Hum.....
Reply
  • [quote:5847c63c3a]Bác Langtu à...!!
    Nghe Bác nói chuyện thấy mọi việc thật đơn giản. Nhưng thật sự để thực hiện được những gì Bác nói thì khó lắm thay... Nếu không, sẽ chẳng có nỗi buồn, băn khoăn tồn tại...

    :D
    Mọi việc vốn không đơn giản cũng như phức tạp, nó là thế, đơn giản hay phức tạp là do tâm tham dục của chúng ta gọi nó.
    Khó hay dễ cũng như thành công hay không thành công, cũng là do tâm trí nó vẽ ra.
    Mắt thấy, tai nghe còn chẳng thật nói chi đến nỗi buồn , nỗi băn khoăn.
    [quote:5847c63c3a]Hỏi thiệt Bác nhé!
    Bác nói hay vậy thế thực tế Bác có làm được như thế không. Nếu được thì khoảng bao nhiêu %...??? Và lúc nào Bác cũng thực hiện đúng như thế chứ?
    Tôi... sẽ thực hiện những gì Bác nói... thử xem dù khó quá chừng. Người ta nghiệm thấy rằng sự việc trông thật đơn giản nhưng để thực hiện thành công thì quá khó, và... khiến người ta dễ quên.

    :D , ai làm mà được, hư không không chia cho hư không,
    có lẽ tôi đổi câu hỏi của bạn thành " thực tế bác có luôn tỉnh không " , và tôi thành thật trả lời bạn rằng : không :) .
    Để dễ hơn, tôi sẽ chỉ cho bạn thử một chiêu đơn giản, đợi chút nhé.
    [quote:5847c63c3a]Những gì tôi hỏi Bác cũng là cố tạo niềm tin cho mình thôi. Bác giúp tôi nhé!

    Đừng tin! :) hãy chuyển nó thành nụ cười, như ai đó hỏi bạn, " bạn có tin là đang đói, ăn cơm sẽ thấy ngon lắm không ?", kỳ lạ nhỉ, bạn biết, gì có chuyện tin hay không ở đây :). Hãy kinh nghiệm việc đó. Chuyện đã biết thì sẽ không còn khái niệm tin hay không, phải không bạn.
    [quote:5847c63c3a]Thế như rồi cũng có lúc đại dương nổi giận, cơn phong ba nhấn chìm mọi thứ trên dòng chảy, rồi có lúc mây không còn lang thang, mà cuồn cuộn và u ám, gây bão táp, cuồng phong...

    Mây u ám tệ thế sao? với ai đó là tệ lắm, với ai đó là báo hiệu cho hạnh phúc sẽ đến ( hạn hán lâu ngày chẳng hạn) , sự kiện có đó, bạn coi nó tốt hay xấu là do tâm ham muốn của bạn phân biệt.
    ...
    Nếu các bạn đã tập khí công liệu trình A, các bạn đã kinh nghiệm về việc làm mà không có người làm ( các bài tập Asana, dịch cân kinh ... là những ví dụ rất cụ thể) , các bạn có thể thấy rõ là chỉ cần bạn tỉnh giác , chứng kiến , còn những tư thế, chuyển động rất phức tạp thì tự nhiên nó có. Một người dùng tâm trí, khó có thể làm được những động tác asana phức tạp như một môn sinh khí công liệu trình A, bạn cũng khó làm được những động tác đó khi bạn cố ý làm.
    Nếu các bạn đã tập các bài tập với gậy thì càng thấy điều này rõ hơn, bạn thuận theo tự nhiên, theo môi trường xung quanh, ở đây là cây gậy trên tay giữ vai trò vật cản và chính bản thân bạn. Nếu bạn không cố gắng, đừng muốn, chỉ thuận , thì cây gậy thay vì cản trở bạn, lại giúp bạn tạo ra những tư thế tuyệt đẹp. Bạn càng nghĩ, càng bắt chước, càng cố thì càng không được, chỉ cần bạn tỉnh giác, để khí tự làm thì nó ra.
    Với những ai chưa tập khí công, chưa có KINH NGHIỆM thì có khó hơn .
    Lãng tử tôi nói nhỏ với các bạn điều này, khí công mà các bạn đang tập là phương tiện thiện xảo để bạn kinh nghiệm cái " có hành động mà không có người làm, có lời nói mà không có người nói, có ý nghĩ mà không có người nghĩ " . Người đời tập khí công bao nhiêu năm mới làm được những thứ như bạn tập bây giờ sau liệu trình A? bạn có bao giờ tự hỏi tại sao với chúng ta, nó lại dễ vậy không? Do một đại nhân duyên, chúng ta được cấp một phương tiện thiện xảo để đi tiếp con đường về với bản thể của mình, chúng ta hãy dùng nó , chứ đừng dừng lại chỉ ở các động tác, tư thế của các bài tập.
    "Luôn tỉnh giác , luôn chứng kiến...."
    Các huấn luyện viên khí công thường nói "hãy áp dụng tinh thần của bài tập vào cuộc sống thường ngày,..". Tôi đồng ý là áp dụng không đơn giản, chúng ta đang sống trong một xã hội vật chất, rất khó mà không bị nó cuốn đi trong cả ngày. Chúng ta hãy bắt đầu bằng cách thử một số bài tập đơn giản hơn.
    Để tồn tại, cơ thể chúng ta cần thở và ăn. Chuyện ai cũng biết. Luôn tỉnh giác và nhận biết hơi thở trong cả ngày là một trong những bài tập rất khó của Thiền. Đầu tiên chúng ta hãy thử tỉnh giác trong khi ăn . Ăn một ngày cũng chỉ có 2 đến 3 lần, mỗi lần chỉ khoảng 30 phút. Ăn mà còn không tỉnh giác nổi thì nói gì đến những chuyện khác phải không bạn. Bắt đầu nhé :-D :
    Thông thường chúng ta nhai tự động, không tỉnh giác, vì chúng ta đang ở chỗ khác trong khi ăn, hoặc chuyện công việc, hoặc chuyện gia đình, vv. Giờ thì khác , bạn cần biết là bạn đang ăn. Nghĩa là sao, bạn gắp thức ăn thì biết là đang gắp, nhai thì biết là đang nhai.
    Chuyện gì sẽ xảy ra, tôi tin chắc bạn sẽ rất ngạc nhiên, nhiều người cũng đã ngạc nhiên và phá lên cười khi thực hành bài tập này, tôi cũng đã như vậy, nhiều Thiền sinh khác cũng đã như vậy :-D, bạn tò mò rồi hả, nghe và nhớ thực hành ngay lần ăn cơm gần nhất nhé, và nhớ phản hồi :-).
    Răng bạn sẽ nhai không nhanh , cũng không vội, nó sẽ nhai đủ rồi nó nuốt :-D, có loại thức ăn thì nó nhai nhanh, có loại thì nó nhai từ từ, đảo đi đảo lại. Rất khó mà nhịn được cười khi chứng kiến điều này.
    Nhiều bạn trước khi thực hành bài tập này ăn rất nhiều mà hay đói, giờ thì họ ăn ít mà vẫn no :-)
    Chúng ta thấy gì qua chuyện này ( mà bạn nhớ làm đấy ). Để nó tự nhiên xảy ra trong sự nhận biết của chúng ta thì nó sẽ tự biết phải làm gì, làm như thế nào. Nếu bạn thực hành thành công bài tập nói trên, tôi nghĩ bạn có thể thực hiện thành công một số bài tập khác như : tỉnh giác khi tắm :-), tỉnh giác khi thay quần áo đi làm, tỉnh giác khi uống nước...., rồi tiến đến thường xuyên nhận biết hơi thở của mình. Và bạn sẽ đủ dũng cảm và kinh nghiệm để trở thành mây lang thang :-).
    [quote:5847c63c3a]Chim bay trên trời, cá lội dưới khe, con tằm nhả tơ, con ong làm mật, con người làm việc vì tự nhiên phải vậy. Thế thì việc làm tự thuận theo dịch lý, nên luôn an lạc. Bản thân sự làm việc là hạnh phúc, chứ không chờ và không phụ thuộc vào kết quả.
    Chúc bạn tìm được nguồn vui đích thực qua công việc thường nhật

Namo Guru Deva Dakini Hum.....
Children
No Data