http://duongsinh.net/?o=modules&n=written&f=written_detail&wr=5361
Cám ơn Chú Ba Gàn đã nhắc nhở con qua bài viết này, con biết mình đang đi trong vòng lẫn quẫn như con cún con vậy, con đọc bài này lại thêm thắc mắc, mong chú Ba chỉ thêm cho con.
Con đang đi chệch đường và cứ mong tu cho thành Phật trong kiếp này. Vậy có phải con còn mong cầu nên tiếp tục tu như vậy sẽ tiếp tục chệch đường, tu sai đi? Phật có thành đi chăng nữa cũng thành gánh nặng cho gia đình xã hội vì mang trong mình thân bệnh? Quên đi mất một chi quan trọng đó là phải có thân khỏe mạnh. "Muốn giúp người thì con phải khỏe hơn người khác, phải chịu khổ giỏi hơn người khác mới giúp người vượt khổ vậy".
Có Phật ngôn khẳng định 5 chi căn bản, Gọi là Padhāniyaṅga dùng làm mực thước để tự khẳng định rằng: "Kiếp này ta có thể trở thành bậc Thánh được chăng? Năm chi ấy là:
1- Phải có tâm tịnh tín với Phật-Pháp-Tăng và vị thầy dạy thiền quán.
2- Phải có thân thể khỏa mạnh, vô bệnh.
3- Không có tâm man trá với thầy hoặc với bạn đồng tu.
4- Phải có sự tinh cần nhiệt tâm rằng: Dù máu và thịt của ta đây có khô cạn, chỉ còn da, gân, xương, ta quyết không từ bỏ sự tinh cần.
5- Hành giả phải tinh cần đạt được tuệ sanh diệt.
Phật ngôn làm căn bản để tự khẳng định mình là theo 5 chi trên. Khi người tự xét thấy rằng: Ta hội đủ năm chi ấy, nên an tâm rằng: Chắc chắn ta sẽ chứng ngộ Đạo quả trong kiếp này, còn như thiếu sót 1 trong 5 điều thì xem như không có hy vọng chứng Đạo quả trong kiếp này.