Các cao nhân ơi cho em hỏi cái

Em đucọ biết tánh không hay gọi là chân như, phật tánh, chân tâm.... nói hcung co nhiều cách gọi khác nhau. nhưng các cao nhân cho em hỏi thánh không là gì vậy. vìt theo cách giải thích thì em hiểu tánh không là một vái gì đó nhỏ nhất tạo nên toàn thể vũ trụ này...  nó co phả là một thục thể hay không hay no là cái gì... các cao nhân giúp em với
Parents
  •  

                      Xin chào bác chương1501 ! Em kể cho bác nghe một câu chuyện này nhé  !

                                                                  *   *   *   *   *


             Có một anh bốc vác đến hỏi người thầy giáo già :
                          Chân lý là gì  ? .......CHO EM HỎI CÁI

             Người thầy già thong thả trả lời  với  vốn kiến thức sư phạm và sự hiểu biết sâu sắc của mình một cách cặn kẻ. Đã hết một ngày mà anh bốc vác vẫn chưa hiểu,  còn hỏi đi hỏi lại câu hỏi siêu hình và siêu tưởng hơn nữa. Ông biết rằng có giải thích mãi đến hết đời này thì anh ta cũng chẳng khá lên mấy nên bèn bảo rằng :
                       Thế anh thích đi TÌM CHÂN LÝ CUỘC SỐNG chứ ?
            
              Đúng là món khoái khẩu sở trường của mình rồi, anh ừ một tiếng thật to và vội làm theo ngay. Anh ngậm miệng chặt vào đầu một sợi dây ròng rọc và người thầy già kéo vụt đầu sợi dây bên kia thật mạnh. Sợi dây lên cao, cao mãi, cao đến chóng cả mặt đến rợn cả người đến mức anh không dám quay nhìn xuống dưới. Bỗng anh nghe tiếng hỏi vọng lên của người thầy già :
                        Anh đã thấy chân lý chưa? Nó đấy! Và có hỏi thêm gì nữa không ?
              
              Đợi mãi mà không thấy anh bốc vác hỏi hay trả lời như mọi lần, thầy giáo già hỏi lớn thêm một lần nữa nhưng anh vẫn im như thóc. Cái miệng bây giờ không dám ho chứ nói gì đến hỏi, riêng chỉ mỗi cái đầu của chính anh ta là  kịp hiểu và nhận ra rằng :
                      
                       IM LẶNG CHÍNH LÀ CHÂN LÝ 

             Và  trong tâm chỉ còn đủ sức để niệm liên tục mỗi câu  "Lạy thầy cho con được tiếp đất bình yên ".
             
             Anh thề  từ giờ đến già  chẳng bao giờ dám ĐI TÌM CHÂN LÝ CUỘC SỐNG để làm gì cho khổ,sợ cái lặng im đến chết người  và sợ ........sợ nhất là bị thầy giáo già cho luyện công  trên không  thêm  lần nữa ....

                                                        

                                                                  *   *   *   *   *



                     Bác thư giản đọc chút cho vui , có gì không phải mong bác lượng thứ cho em nhé .Chúc bác vui và an lạc......








Reply
  •  

                      Xin chào bác chương1501 ! Em kể cho bác nghe một câu chuyện này nhé  !

                                                                  *   *   *   *   *


             Có một anh bốc vác đến hỏi người thầy giáo già :
                          Chân lý là gì  ? .......CHO EM HỎI CÁI

             Người thầy già thong thả trả lời  với  vốn kiến thức sư phạm và sự hiểu biết sâu sắc của mình một cách cặn kẻ. Đã hết một ngày mà anh bốc vác vẫn chưa hiểu,  còn hỏi đi hỏi lại câu hỏi siêu hình và siêu tưởng hơn nữa. Ông biết rằng có giải thích mãi đến hết đời này thì anh ta cũng chẳng khá lên mấy nên bèn bảo rằng :
                       Thế anh thích đi TÌM CHÂN LÝ CUỘC SỐNG chứ ?
            
              Đúng là món khoái khẩu sở trường của mình rồi, anh ừ một tiếng thật to và vội làm theo ngay. Anh ngậm miệng chặt vào đầu một sợi dây ròng rọc và người thầy già kéo vụt đầu sợi dây bên kia thật mạnh. Sợi dây lên cao, cao mãi, cao đến chóng cả mặt đến rợn cả người đến mức anh không dám quay nhìn xuống dưới. Bỗng anh nghe tiếng hỏi vọng lên của người thầy già :
                        Anh đã thấy chân lý chưa? Nó đấy! Và có hỏi thêm gì nữa không ?
              
              Đợi mãi mà không thấy anh bốc vác hỏi hay trả lời như mọi lần, thầy giáo già hỏi lớn thêm một lần nữa nhưng anh vẫn im như thóc. Cái miệng bây giờ không dám ho chứ nói gì đến hỏi, riêng chỉ mỗi cái đầu của chính anh ta là  kịp hiểu và nhận ra rằng :
                      
                       IM LẶNG CHÍNH LÀ CHÂN LÝ 

             Và  trong tâm chỉ còn đủ sức để niệm liên tục mỗi câu  "Lạy thầy cho con được tiếp đất bình yên ".
             
             Anh thề  từ giờ đến già  chẳng bao giờ dám ĐI TÌM CHÂN LÝ CUỘC SỐNG để làm gì cho khổ,sợ cái lặng im đến chết người  và sợ ........sợ nhất là bị thầy giáo già cho luyện công  trên không  thêm  lần nữa ....

                                                        

                                                                  *   *   *   *   *



                     Bác thư giản đọc chút cho vui , có gì không phải mong bác lượng thứ cho em nhé .Chúc bác vui và an lạc......








Children
No Data