- Thưa cụ, tôi thấy mình hiểu sai về pháp bố thí.
Bởi tôi cúng dường tam bảo và chư tăng mà không hoan hỷ, bố thí cho chúng sanh mà còn thấy gợi lên những vọng niệm mong cầu. Bởi bố thí mà vẫn mong cầu mình phải được cái gì. Và dường như dần dần "sự cho" lại trở thành gánh nặng tâm lý. Tiền bạc, vật thực tuỳ hỷ cúng dường tam bảo và cho tất cả chúng sinh là sự bố thí đơn giản nhất mà mình có thể. Vậy mà điều đó đối với tôi cũng thật khó khăn! Tôi thấy khi mình cúng dường một thứ gì thì lại có sự tính toán đi kèm và tôi thường cho ít hơn so với ý nghĩ. Và thật buồn cười là càng cho đi thì tôi lại thấy tâm mình càng nhỏ hẹp hơn!. . .
Than ôi!. . .Tôi thấy mình đã thực sự làm sai pháp bố thí. Vì mỗi lần "bố thí" thì dường như tôi thấy mình lại xa Phật hơn!
Thưa cụ làm thế nào để bố thí mà luôn thấy hoan hỷ trong tâm, mỗi lần hành hạnh bố thí là mỗi bước được đến gần Phật hơn?
- Mô Phật!. . .Bố thí ba la mật không phải là "cho đi". Bởi không có người cho và người nhận. Như tay phải cho tay trái!. . .Đối tượng của bố thí ba la mật là tự tại. Bởi cái Một hợp nhất với cái Toàn Diện!. . .
Bố thí đúng nghĩa chỉ có khi nó là một hoạt dụng"vô ngã". Khi Phật và chúng sanh hợp nhất!. . Khi ta trùng với tha nhân!. . .Khi thấy trong ta có nhịp đập con tim người khác!. . . .Khi thấy trong khắp mọi chúng sanh, cho tới núi rừng sông biển, cành cây ngọn cỏ, thú vật chim muông, hoa nở mây bay, mặt trời mặt trăng, cho tới nơi sâu kín nhất của trần gian và pháp giới này đều có dòng máu và linh hồn ta thấm đẫm!. . .
Này Cỏ May!. . .Khi ông ăn cơm. Chẳng phải ông bố thí cơm cho cái miệng!. . . Chẳng phải cái miệng bố thí cơm cho dạ dày!. . . Chẳng phải dạ dày bố thí cho ruột và tạng phủ!. . .Khi thành chất bổ nuôi dưỡng cơ thể thì trong cái thân này chỗ nào mà không thấm đẫm cái hạnh bố thí của bát cơm!. . .Thế cho nên chẳng thể gọi là bố thí, mà là hoạt động tự thân mà là tự tại, mà là như thị!. . . .Thế cho nên bố thí đúng nghĩa là chẳng có cái gì như là bố thí!. . .
Này Cỏ May!. . .Chẳng phải mặt trời ngày ngày bố thí cho trần gian muôn ngàn tia nắng nuôi sống muôn loài!. . .Chẳng phải đám mây kia vẫn thường bố thí mưa cho núi rừng sông suối, cho đồng ruộng vườn cây sao!. . .Chẳng phải đất mẹ vẫn từng giây từng phút bố thí chất bổ nuôi sống cây cỏ và ngàn hoa, khiến chúng ta có lương thực và cái đẹp!. . . Còn nữa!. . .Chẳng phải ánh mắt nụ cười, cùng cái hương thầm tình nghĩa vẫn hàng ngày bố thí cho con tim ông, để nó không biến thành băng giá!. . .
Than ôi!. . Chẳng phải ông và mọi chúng sanh vẫn đang bố thí nụ cười, nước mắt cho trần gian, bố thí giọt mồ hôi cho đất mẹ, cho công trường nhà máy, bố thí trí tuệ và niềm đam mê cho vạn vạn công trình!. . . . .
Này Cỏ May!. . .Hãy tự nhiên bố thí!. . .hãy bố thí tự nhiên!. . . Chẳng cái gì như là "cho đi". Bởi người cho và người nhận đều là duy nhất "Một".
TƯỞNG VẬY/27/6/2005
Thực ra khi làm hành động bố thí tức là đã làm một điều tốt, tuy trong lòng không an nhưng việc tốt cũng đã thực hiện, sao cũng được, miễn là ko nên vì những cảm thọ trong tâm tưởng mà ngừng làm những việc tôt tương tự...
vài dòng cảm nghĩ cho vui cửa vui nhà...