Haha...ha!

Tu viện Samye nằm ở Zetang ZeTang tiếng Tạng có nghĩa là vườn khỉ. . . Nơi đây trước kia khỉ núi rất nhiều. Ngày ngay không còn nữa. . . . Còn Samye tiếng địa phương có nghĩa là bất khả đắc. . .
Mã Sa Sa kể với tôi:
-          Ngày ấy đại sư Liên Hoa Sanh sau khi hàng phục ma quỉ đã quyết định xây dựng Samye trong một ngày một đêm!. . . Thế nhưng thực tế phải mất 2 năm tu viện vĩ đại này mới hoàn thành. . . . Bởi vậy mà gọi là Samye hay là bất khả đắc. . . .
Việc xây dựng Samye là cột mốc quan trọng đánh dấu ngày đạo Phật trở thành quốc giáo thay thế cho đạo Bon. Và mặc dù có rất nhiều người khác nữa cũng có công rất lớn trong việc xiển dương và chấn hưng Phật đạo ở Tây tạng như: Tịch Hộ đại sư, Văn Thành công chúa. . .v.v. . . Nhưng Đức Liên Hoa Sanh với việc trừ tà diệt quỉ và hộ quốc an dân, đã trở thành biểu tượng thiêng liêng của Mật Tông Tây Tạng. . . . Samye chẳng phải là một tu viện bình thường, mà thật sự là một “Mandala vũ trụ” với chánh điện ở giữa tượng trưng cho núi Tu Di và bốn tháp sơn 4 màu khác nhau nằm chung quanh tượng trưng cho 4 châu khác của ngũ bộ châu. . . Nó cũng tượng trưng cho sự hợp nhất của “Ngũ hành khí lực”. . . Ngoài ra Samye còn có đền thờ mặt trời và đền thờ mặt trăng, đền thờ mặt trời hiện nay đã bị phá hủy chưa phục chế được. Hai đền thờ này tượng trưng cho sự hợp nhất của khí âm và khí dương.
Bên cạnh các bảo tháp đều có một đền thờ cùng màu, bên trong có thờ chư vị hộ pháp Thần. . . . Samye có rất nhiều tượng thờ giá trị. . . Nhưng quan trọng nhất vẫn là Ngũ Trí Như Lai với ngũ vị Kim Cang Thần, đức Thiên Thủ Thiên Nhãn Quán Thế Âm Bồ Tát, tám vị đại Bồ Tát khác, mẹ Độ Mẫu, linh tượng đức Liên Hoa Sanh và chư vị Minh Vương cùng Phẫn Nộ Phật. . . . Vẫn là các màu đỏ, vàng, đen, xanh đậm truyền thống. . . . Vẫn là các hoa văn trang trí họa tiết hoa lá và thần linh, vẫn là các pháp luân bằng đồng vàng ánh trên nóc và dọc theo chu vi của sân chánh điện. . . . Vẫn là 2 cây cột biện kinh ở sân trước với dây cát tường nhiều màu và tóc đen đính chung quanh,. . . vẫn là các bức tường lèn cành dương liễu sơn màu nâu sậm, vẫn là cái nền bằng đất dẻo trộn sỏi và đá dăm được đánh dầu bóng lộn. . . . Vẫn là các cầu thang nhẵn thín và dốc ngược. . . . Vẫn là đèn đốt bằng dầu bơ trước các bệ thờ, vẫn là các lạt ma đầu cạo trọc, mặc áo đỏ, đi giày đen, vẫn là cái mùi rất Tạng, vẫn là tiếng cầu kinh rầm rầm rì rì, vẫn là những cái lạy nằm bẹp người xuống đất. . . . Về hình thức, Samye chẳng khác gì những tu viện chúng tôi đã đi qua. . . . Thế nhưng, Samye cách Lasha hơn 300km. Nên cái khác ở đây là rất ít du khách, nhờ vậy mà trang nghiêm và thanh tịnh hơn rất nhiều. . . . .
Già Năm đi rất chậm, sờ từng gốc liễu, vào những chỗ khuất vắng vẻ, đảnh lễ hư không, kiết ấn vẽ linh phù vào từng viên đá lạnh. . . . Để cho kịp giờ qui định, hướng dẫn viên phải tiếp tục hướng dẫn mọi người tham quan lễ bái những nơi khác và hẹn cụ già ở chỗ xe chờ. . . .
Tôi yên lặng đi sau người để giúp đỡ cụ mỗi khi lên xuống cầu thang hay vào những chỗ trơn truợt khó đi. . . .
Thế nhưng cụ già như về nhà mình. . . . Cụ tự biết và đi đứng ung dung. . . . lên xuống cầu thang. . . . nhà ngang ngõ tắt. . . . những mật thất. . . . những chỗ cấm người lạ vào. . . . cụ đều biết và điển quang tự đưa người đến. . . . Tôi đi sau phải rất vất vả mới theo kịp. . . .
Khi đến trước một gian mật thất cửa đóng im ỉm, khác với những nơi khác đều có tiếng niệm chú trầm trầm của chư lạt ma ẩn tu. Nơi đây yên lặng hoàn toàn. . . . .
Cụ già yên lặng kiết ấn vẽ linh phù chung quanh. . . . rồi vẽ vào cánh cửa gỗ đang đóng im ỉm. . . . Có tiếng chân di chuyển thật nhẹ trên nền. . . . rồi tiếng mở cửa. . . . Một vị lạt ma già hiện ra. . . . Ngài chấp tay đảnh lễ già Năm đưa tay ra dấu mời già Năm bước vào. . . .
Già Năm đảnh lễ vị lạt ma ấy bằng một khế ấn. . . . Ngài ấy gật đầu mỉm cười. . . .
Đột nhiên vị lạt ma già đưa hai cánh tay lên không trung cười lên ha hả. . . . Già Năm cũng cười. . . . .
Như hai người bạn cũ lâu ngày giờ mới gặp. . . . Vị Lạt Ma già tiến tới ôm choàng lấy già Năm. . . . già Năm cũng ôm choàng người ấy. . . . Hai cụ già ở hai quốc gia, trước đây chưa hề gặp nhau. . . lại thân thiết đến thế ư?!. . . . Họ vừa cười vừa ôm nhau thật chặt. . . . vừa vỗ bồm bộp vào lưng nhau ra chiều cực kỳ thân thiết. . . .
Tôi đứng yên lặng mà lòng bồi hồi xúc động không ngăn được nước mắt. . . .
Già Năm bước vào phòng. . . . vị lạt ma già đốt cái đèn dầu bơ trước bệ thờ và đặt bên cạnh một lư trầm nhỏ. . . .
Già Năm nhận điển xoay người vào góc phòng  lấy ra một mảnh vải trên ấy có chữ linh phù. . .  Người nương điển quang xoay người tới trước bệ thờ ngồi xuống. . . . Vị lạt ma già chấp tay đảnh lễ già Năm rồi yên lặng ra khỏi phòng. . . .
Trong cái yên lặng thiêng liêng huyền bí. . . . tôi chợt nghe tiếng cửa mở ở nhiều gian phòng khác. . . .
Trong cái ánh sáng mờ mờ của gian mật thất. . . Tôi thấy già Năm nâng cái khăn vải lên. . . . . áp vào đỉnh đầu mình. . . . day cái khăn vào luân xa 7 và các luân xa khác cùng các căn. . . . Chợt cụ già xoay người đứng dậy. . . . cụ kiết ấn vẽ linh phù lên trời. . . xuống đất . . . và chung quanh. . . . Dùng điển quang đảnh lễ nhiều lần vào bàn thờ trước mặt và chung quanh. . . . Xong người đề khí xoay người ra khỏi phòng như một cơn gió. . . . Tôi cũng chấp tay đảnh lễ Như lai rồi vội chạy theo chẳng kịp đảnh lễ chư vị hộ pháp Thần chung quanh. . . .
Tại các gian mật thất khác cụ già dùng điển quang trình diện đại thủ ấn trên đỉnh đầu. . . xong liên tục vừa thay ấn trên tay vừa đảnh lễ bằng điển quang chư vị rồi nương theo chiều quay của khí, cụ lại xoay người ra khỏi phòng. . . . Cứ như thế. . . trong một thời gian ngắn. . . cụ già đã trình diện khế ấn và đảnh lễ chư vị thiêng liêng. . . . Tôi vừa đảnh lễ Phật vừa chạy theo cụ. . . . mệt bở hơi tai!. . . .
Khi cụ già và tôi về chỗ xe đậu thì cũng kịp lúc đoàn lên xe. . . . . Trong cái giá lạnh của cao nguyên Tây Tạng, tôi thấy nắng như vàng tươi hơn. . . . tuyết như trắng hơn. . . . mọi người đang đi trên đường phố và mình như thân thiết từ lâu đời lắm vậy. . . . Ôi! Những ngày qua. . . nhiều sự việc đã xảy ra trước mắt. . . Khiến cái đầu tâm trí của tôi hoang mang. . . . tôi thực chẳng hiểu vì sao. . . . do đâu. . . . cái gì đang xảy ra với mình và mọi người vậy!. .. .
Ôi!. . . chẳng thể biết được. . . chỉ thấy rằng mình thật vui. . . . . như một con người mới vừa đươc sinh ra nơi miền đất Phật!. . . . Mọi hiểu biết và tri thức của tôi như đang đảo lộn và sụp đổ. . . .
Mô Phật!. . . Chẳng có chiều nào cả. . . mà giờ đây nó như là sự đồng cảm thiêng liêng và tối thượng. . . . Thế gian này như một mái nhà chung rất đỗi thân thương . . . tôi và mọi chúng sanh đều từ một gốc thiêng liêng mà ra!. . . .
Haha. . .ha!. . . .Con thỏ đen đây rồi!. . . .Tôi đã thấy nó rồi. . . . Nó đang gặm cái hoa gì đỏ như máu. . . mắt tròn xoe long lanh nhìn tôi ra chiều thân thiết! . . . .
 
Mây/Ghi chép theo đoàn/23/4/2007