...chẳng thể quây quần, chẳng thể dừng chân…
Nhớ cái câu chuyện cười rần, hớp một ngụm trà nghe dâng bao hồi ức
Đêm dài thao thức…
...đoạn nhớ, đoạn quên…
Nhớ con Mực ngày ngày quển đuôi
Lúc duỗi lúc co trên cái nền nhà sàn quen thuộc
Mà quên tuốt luốt hỏi cụ già cho hóa kiếp đá xanh
Để đắp thêm cái vành núi đá
Cái núi đá vẫn sừng sững từ khi nào chẳng rõ
Để đứng vững vàng trước gió
Để khẽ khàng trông con nắng sớm chiều…
Giọt nước buồn thiu!
Gốc trà cũng chợt điêu điều trong tiễn biệt
Giã từ cho giọt nước xuôi nguồn
Giọt nước xuôi nguồn-giọt nước xa
Hát tiếp khúc tình ca du mục
Giọt nước băng ngàn trong đêm thâu
Rừng bừng lên sức sống
Giọt nước xuyên đồng khi chiều xuống
Hạt lúa nẩy mầm
Giọt nước cứ buông…
Cuộn vào suối-cuốn vào sông
Giọt nước lại hòa vào biển cả….
Đợi ngày trao trả về nguồn
Hỏi cụ già… cho hóa kiếp đá xanh!
Mộng Thường/30/11/08