Phải chăng vì đã thoát cơn mê Nên ông mới cười tươi giữa cuộc đời dâu bể... Chúng sanh khổ như thế Ông cười mãi- vui gì? Ông đại từ, đại bi Xin đừng trách tôi- kẻ vẫn còn tâm trí! Nguyễn Thanh Hưng
. . . . .
Cảm ứng từ bài viết trên:
Đếch cần. . .
Này!
Hỏi ông thì ông thông ngôn:
Vác túi càn khôn.
Ta chứa dăm cái trọc hồn lộn xộn
Thương thay!
Thấy bước chúng tưởng “đi”
Thấy hì hì chúng lại nghi đắc chí!. . . .
Than ôi!
Vô vi chưa từng mê. . .
sao lại phê đã thoát?!
Chúng sanh là như thị. . . .
sao lại nghĩ khổ đau?!
Này lau chau!
Niềm vui chẳng nguyên nhân
Thì đếch cần ý nghĩa!. . . .
Tư Rượu Đế/27/7/2007