- Thế nào là thầy?
- Đó là cái phần linh diệu bên trong thầy.
- Thế còn cái xác thân thì thế nào?
- Chỉ là cái phương tiện tùy duyên biểu thị của thầy.
- Thế nào là trò?
- Đó là cái phần buông xuôi và tin cậy bên trong người trò.
- Đó chỉ là phương tiện biểu thị mức độ tu chứng của người trò, để thầy ấn chứng hoặc điều chỉnh.
- Thế nào là dạy?
- Không truyền đạt cái gì mới, mà là phá bỏ mọi sự nô lệ của tâm trí người trò.
- Tại sao phải làm vậy?
- Để có thể tự do sử dụng mà không chấp chặt vào phương tiện.
- Thế nào là học?
- Làm cho cái phần linh diệu bên trong đồng điệu và tức thời với lời nói và hành động.
- Cái gì ngăn trở khiến cái phần linh diệu không biểu thị được nơi thể xác?
- Tâm trí.
- Làm thế nào để vượt qua tâm trí?
- Đối trước sự vật, cực tịnh để cảm nhận sức tác động của cái phần linh diệu, nương theo đó mà lời nói và hành động tức khắc biểu thị.
- Để được cực tịnh phải làm thế nào?
- Đắc khí, yên lặng chứng kiến không phán xét.
Tưởng Vậy/12/11/2006