Uống rượu trên đỉnh Đèo ĐáTrắng.
Thức nhắm gồm có:Thịt xiên, trứng luộc, rượu ngô và gió trời lồng lộng. . .
Hề hề. . Quả là thú vị.
***
Đời dãi dầu mưa nắng
Đá Trắng vẫn cứ trắng
Đạo dẫu mưa dẫu nắng
Trên đỉnh trời hoang vắng
Ta vui uống đắng và cay
Ha ha. . .ha. . .
Gió lên
Nắng lên
Ta ngồi tềnh hênh trên Đá Trắng…
Cái không thể nói ra, nhiều khi có thể chỉ ra bằng một tình huống. Tình huống ấy là ẩn dụ, là "thiền cơ". Nó ở bên ngoài tâm trí nhị nguyên. Cho nên, nếu chấp vào hành động thì không bao giờ ngộ được.
Cái không thể nói ra, nhiều khi có thể nói ra nếu lời nói ấy ở bên ngoài tâm trí và…
Mưa xuống
Cô bé chạy trên đồng cỏ
Cơn mưa đuổi theo sau lưng
Hoa cỏ nhỏ xíu bay đầy trời
Cô bé chạy loanh quanh trên cánh đồng
Mưa chạy loanh quanh theo em
Tiếng cười hồn nhiên hòa trong tiếng mưa rơi
Ha ha. . ha. . .
Cô bé chẳng về nhà mà đứng lại đợi cơn mưa
Nhưng mưa tạnh
Cơn mưa bay về trời
Bỏ cô bé ở lại một mình trên cõi đời.…
Này Cỏ May
Hành động nào lọt vào tâm trí, ông phải biết và phải xả. Sau đó thì hiệp khí trở lại để mọi sự là ngẫu hứng trong tỉnh giác.
Tự động, tự nhiên, liên miên, đâu có ai biết ai hay. Chỉ có tự nó hòa chung vào cái dòng chảy về chỗ trũng.
Mãi tạo cân bằng nhưng…
Đừng phân tích chứng minh người khác sai chỗ nào, mình đúng chỗ nào. Điều ấy sẽ dẫn đến thị phi, đấu tranh, hơn thua. . . Và do vậy hành giả không còn thì giờ, không còn yên lặng để thực chứng giác ngộ.
Hãy hạ cơn sốt, chứ không cần cải nhau để chứng minh điều bệnh nhân bị sốt đang thấy đang nghe là ảo giác.…
Trực giác là cái biết từ bên trong, tức khắc, tức thì, không cần ai dạy trước.
Là cái tự nhiên biết. Là cái biết không nguyên nhân. Nó phi nổ lực và tự nhiên có sẳn đó.
Nó chính là Tánh.
Khi bạn đã đắc khí mà qua một thời gian, khả năng trực giác của bạn không thường xuất…
Vị thầy vô vi luôn là cái vực thẳm không đáy. Ông muốn học đạo của thầy mình thì phải buông người rơi xuống vực.
Cổ nhân đã dạy:
- Nghìn trượng đầu vực bước thêm bước nữa". . .hề hề. .
- Này cụ, thế những người rơi xuống vực thì được gì ?
- Ta hổng biết
- Tại sao, bộ họ hổng nói lại sao ?
- Này con, họ…
Ta lấy nhàn làm cách sống. Lấy hòa hợp thuận tự nhiên làm cách tu. Lấy giả ngu giả khù khờ làm đạo hạnh. Tôn thờ cái đẹp làm thượng đế. Bỏ quách việc tìm chân lý.
Lấy việc đi tìm nụ cười, tìm sự thú vị ở đời để rong chơi khắp nơi.
Ta là cây viết, là cái loa, là cái tay, cái chân là cái hoạt thần…