Tại Copenhagen.
Tại Nyhavn, København, Denmark.
Tại Copenhagen.
tại Copenhagen.
Tại Copenhagen.
Tại Copenhagen.
Tại Copenhagen.
Tại Nyhavn, København, Denmark.
Tại Copenhagen.
tại Copenhagen.
Tại Copenhagen.
Tại Copenhagen.
Như bình minh mới tinh, mắt thấy thình lình. Cái nguyên trinh vẫn còn chưa phản ứng.
Như cánh đồng thơm hương lúa. Lời vui đùa thơm mùi hồn nhiên.
Như ánh sáng tới trước, tiếng sét chưa kịp vang. Trần gian ngỡ ngàng chưa tác ý.
Như gió thổi, ngọn cỏ vô tình lắc lay. Ta sống mê say, ai hay ta vô tình tu.…
Vĩ nhân không quan trọng cách ăn mặc. Thiền nhân không quan trọng cách ăn nói. Chân nhân không quan trọng cách ăn năn. Thân nhân không quan trọng cách ăn uống. Siêu nhân không quan trọng cách ăn gì. Thượng nhân không quan trọng cách ăn chặn. Thương nhân không quan trọng cách ăn bớt. Đại nhân không quan trọng cách ăn cướp. Dị nhân không quan trọng cách làm gì để có ăn. . .hề hề. . .…
Trên trời có thượng đế. Gia đình có vợ hiền con thảo. Xã hội có bạn hiền. . .Ha ha. . .ha. . .Đời nầy thế là quá đủ rồi.
Mọi thứ cứ để cho gió thổi bay đi, chỉ còn có hương trà là còn phảng phất lại. Để cho dù sau nầy có tái sinh thay hình đổi dạng vẫn còn nhận ra nhau. . .Ha ha. . .ha. . .…
Như người diễn viên trên sân khấu. Người ấy phải nhập vai để diễn cho thật hay. Nhưng không phải vì thế mà lẫn lộn giữa tính cách của nhân vật và con người thật của mình trong cuộc sống.
Này Cỏ May
Khi ông buông xuôi để tánh linh mượn xác biểu thị. Ông phải buông xuôi hoàn toàn như nghệ sĩ nhập vai. Thế nhưng ông không một giây phút nào mất mình…