Chiếc lá còn xanh chuyển sang màu vàngRồi rơi nhẹ nhàng nằm nghỉ trên cỏ nonĐàn đã khảy rồiâm thanh vẫn còn ngồi chơi chưa chịu vang raGió đã thổi rồi mặt nước lười biếng vẫn chưa chịu gợn sóngMây trắng đáng lẽ rớt xuống cỏ xanh rồiMà lần khần đu đưa mải chưa chịu buôngNgày đã tắt nắng mà đêm nhàn hạ nhẩn nha vẫn chưa chịu tối
Hề hề. . . .Ta tu đã lâu rồi, nhưng lười biếng nên chưa chịu thành Phật