Tam Toà Thánh Mẫu
Khi bạn thấy không thoải mái với người khác. Bạn mới nói nhiều và thể hiện nhiều.Nếu không, dù ngồi gần bên, bạn vẫn có thể im lặng trong an lạc.
Vô ngã nói và làm = im lặngPhản ảnh <=> phản chiếu = nhìn nhauVô thức bản năng + vô thức tập thể + vô thức vũ trụ = Suốt đêmTỉnh giác = không ngủ
Đi Hà Giang. Tham quan Linh Từ Thác Cái trước khi vào Hoàng Su phì.
-------
Clip thư giãn 1: Thư giãn sâu
Phải anh đấy không ? . . .Trả lời em đi. . .
(Cầu nguyện)
Nếu bạn là người đang bị bệnh nan y không chữa được. Nếu bạn là người quá già phải kéo lê cuộc sống thừa. Nếu bạn bị cuộc đời nầy vùi dập đến tuyệt vọng. Khi ấy ngoài hành động. Biết đâu lời cầu nguyện chân thành sẽ tự đến với bạn. Dù bạn là người tâm linh hay là người vô thần. Biết đâu. . . .biết đâu đấy. . .
Hôm chúng tôi đến đây. Yên Tử mờ mịt khói mây. Trong heo hút tàn thu. Tháp cổ rêu phong đứng lặng im trong sương mờ và gió lạnh. Chúng tôi đứng đấy nghe trời đất chuyển mình chầm chậm dưới chân. Gió hú trong rừng tùng và tiếng lá trúc xào xạc nhè nhẹ, từng chặp từng chặp mơ hồ. Nghe như tiếng sóng của đại dương tâm linh đang vỗ đều đều vào bờ nhân thế. Hôm nay không phải ngày hội. Nên Yên Tử vắng tanh, lặng im và hiện nguyên hình với mọi vẽ nguyên sơ, thanh tao và diểm lệ. Dưới kia làng mạc phố xá lúc thực lúc hư mờ mờ ảo ảo như ở một cõi trời nào đấy xa lắc xa lơ. Không khí mát, sạch và tinh khiết. Chúng tôi như được tắm gội từ thể xác tới linh hồn. Một cảm giác yên tịnh, thanh khiết, an lạc, lan toả và thấm đậm toàn thân. Leo lên những gộp đá già. Con đường dẫn chúng tôi xuyên qua biển mây. Như để tới một nơi nào đấy chỉ có trong mơ và trong truyện cổ tích tuổi thần tiên. Trong heo hút chốn linh sơn. Lão tùng an nhiên cười với gió. Những dãy núi mờ xa. Những khu rừng đại ngàn mờ ảo trong cõi lặng im. Chim kêu khe khẽ. Sương rơi nhè nhẹ. Và hoa rừng yên lặng nở trong khói mây. Nầy Cỏ May, Uống trà đi. Đây là trà núi Yên Tử. Ngâm trong ấm sương sa, hứng trên lá lão tùng. Nấu bằng lửa tam muội. Ủ ấm trong mây Phù Vân. Pha trong bình Trúc Lâm, uống bằng chén hoạt Phật. Năm xưa, ta uống xong, viết vào vách đá chữ Tuỳ, rồi vén mây xuống núi. Từ đó rong chơi khắp cõi nhân gian đầy vơi. Dạo chơi khắp muôn nơi, không gì câu thúc được. . . .hề hề. . . .
Còn trời còn đất còn non nước
Cầm máy nhặt chơi được mấy hình
Đem về ninh tất trong nồi cháo
Khi chín thành ra đạo với thiền
Hềhề. . . .
Tết con lật đật
Uống chén trà đời chơi với Phật
Vòng trời đất cất đâu cho hết tết
Nợ trần ai, ai trả hết, trả hết tết ai vay?
Say say. . . s. . a. . y
Mới hay
Say cho rỗng tuếch
Phút giây nầy muôn nơi đời chơi chệch
Khơi khơi tếch chén đầy vơi
Ta nhấp chơi, nhường cho đời uống hết
Hề hề. . . .
Tệt tệt . . . t . .ệ. . .t. . .
Tết nào đạo cũng kết tâm xuân