Demchhok- Vị Thầy tâm linh tối thượng của Mật Tông

Theo kế hoạch chúng tôi sẽ đi bằng xe hơi từ Hà Nội sang Trung Quốc qua cửa khẩu Hữu Nghị Quan. Từ Bằng Tường đi Quảng Châu bằng xe du lịch có giường nằm. Nghỉ tại Quảng châu 1 ngày chờ tàu, tham quan Dương Thành Bát Cảnh và sông Châu Giang. Hôm sau đáp tàu lửa cao tốc đi Lhasa. Nghỉ ở thủ đô Tây Tạng 2 ngày để cơ thể có thì giờ thích nghi với độ cao, không khí loãng và giá lạnh, nhằm tránh tai nạn khi leo lên các đỉnh cao của Sambala quanh năm đầy tuyết phủ...

Từ Lhasa theo đường núi, chúng tôi sẽ đến sát địa phận Sambala bằng xe Land Cruiser... Sau đó sẽ mướn thông dịch viên người Tạng nói được tiếng Anh, mướn thổ dân địa phương dẫn đường, mướn trâu Yak chở đồ...
Chúng tôi sẽ đi một vòng chung quanh Sambala để chiêm bái, đảnh lễ 4 vị Phật và Kim Cang trong Ngũ Trí Như Lai mà theo truyền thuyết hiện đang ngự ở bốn đỉnh núi chung quanh khu Sambala huyền thoại:

Bảo Sanh Như Lai và Quân Trà Lợi Kim Cang
A Di Đà Như Lai và Lục Túc Kim Cang
Bất không Thành Tựu Như Lai và Bất Động Tôn kim Cang
A Súc Phật và Hàng Tam Thế Kim Cang...

 

Vòng tròn lớn chung quanh Sambala sẽ đi như vậy trong 3 ngày 2 đêm... Ngày đi, đêm nghỉ trong lều cá nhân, ngay trên các đỉnh núi tuyết, gần hang động của Tổ Sư Milarepa, đạo tràng của Tổ sư Liên Hoa Sanh và hang động của Bồ tát Quan Âm. Từ trước đến nay, khách hành hương chiêm bái hoặc du lịch đi xa nhất cũng chỉ tới được đến đây mà thôi!...

Sau đó là giai đoạn nguy hiểm nhất, vì chúng tôi sẽ đi vào trung tâm của Sambala, ngang qua Tòa Án Lương Tâm của Tử Vương Lama, xuyên qua mandala hay đạo tràng của Ngũ Trí Như Lai và leo lên đỉnh núi tuyết Kailash cao 6.714m để nhận ân điển thiêng liêng và ấn lệnh của đức Đại Sư Cổ Phật Tỳ Lô Giá Na... Nơi đỉnh cao Nhất này là Trung Ương Đàn Tràng (Mandala) của Ngũ Trí Như Lai...

 

 

 

 

Đây là vùng Phật địa linh thiêng nhất của Mật Tông Tây Tạng và toàn thế giới, nên chư vị Hộ Pháp của tâm linh bảo vệ rất nghiêm mật. Hơn nữa, đường đi toàn băng tuyết bao phủ. Nhiệt độ âm dưới 30 độ C. Thường xuyên có bão tuyết và sụt lở băng. Không có đường đi và không có khách du lịch nào dám đi. Số lượng người trên thế giới leo lên được Kailash hiện chỉ đếm trên đầu ngón tay. Hàng năm đều có nhiều nhà thám hiểm, nhà nghiên cứu hay tu sĩ tâm linh bỏ mạng tại nơi hiểm địa này...
Muốn vào Trung Ương đàn tràng của Ngũ Trí Như Lai tại Sambala, phải vượt qua các dãy núi có hình như các Kim Tự Tháp vĩ đại để đi vào thung lũng Tử Thần. Gọi là thung lũng Tử Thần bởi nó như một đại dương mênh mông đầy băng tuyết trắng xóa với cái lạnh chết người. Chung quanh thung lũng băng giá này, có các đỉnh núi tuyết có độ cong tự nhiên như cái gương lõm vĩ đại khiến ánh sáng phản chiếu của mặt trời và của các luồng điển quang đều hội tụ vào đây.
Nó khiến khách hành hương khi vượt qua cái cổng có hai hòn đá tự nhiên giống như hai con chó đá bốn mắt khổng lồ để đi vào bên trong đều phải qua phán xét của tòa án lương tâm... Đó chính là nơi Tử Vương Lama xét tâm của khách trước khi cho vào...
Theo một số sách viết về thám hiểm du lịch và lời kể của các Lạt Ma cũng như khách hành hương, thì bất kỳ ai khi vượt qua hai con chó đá này sẽ bị năng lượng thiêng liêng tác động khiến tự nhiên lọt vào trạng thái vô thức. Khi ấy tâm thức y sẽ tự hiển thị mọi ý nghĩ và cảm xúc chân thật, cuốn phim cuộc đời người ấy sẽ tự quay ngược trở lại trong tâm thức để Tử Vương phán xét... Nếu người ấy là người xấu, người ác thì năng lượng sẽ đốt cháy y. Nếu người ấy là người bình thường không quá xấu, người ấy sẽ bị già đi rất nhiều. Và chỉ những người tâm không, phi tâm trí mới có thể tự gượng dậy đứng lên đi tiếp vào bên trong để thông công nhận ân điển thiêng liêng của đức giáo chủ Đại Sư Cổ Phật Tỳ Lô Giá Na (Vairocana bodhi) và ấn lệnh của Ngài... Bởi vậy trước ngày lên đường đi Tây Tạng. Chúng tôi được Già Năm gọi về Núi Vân trước nửa tháng, để hành thiền định nhằm trụ chắc vào trạng thái tâm không với nhận biết tỉnh giác, luyện mật pháp để dùng đại thủ ấn (Mahamudra) và linh phù (mantra) bảo vệ cơ thể, tập Thần Quyền và Phật Gia Quyền để đối phó với kẻ ác dương thế và rèn thể lực để đủ sức vượt qua mọi khó khăn nguy hiểm trên con đường tìm về miền đất Phật.
Không có đường đi vào trung tâm Mandala, không có người đẫn đường. Chỉ có các đỉnh núi tuyết cao ngất trời xanh, những hẻm núi gió lạnh ngày đêm gào lên hun hút, những vực sâu thăm thẳm, những trận bão tuyết mù trời, những vụ sụt lở băng khủng khiếp kinh hoàng và cái lạnh chết người đang chờ đón chúng tôi...
Khó khăn gian khổ là thế... Nhưng một lòng quyết tâm cầu đạo. Nên chúng tôi quyết định sẽ tự đi theo sự hướng dẫn của thiết bị định vị vệ tinh GPS... và theo sự cảm nhận tâm linh của Già Năm...
Ông Già Việt Nam này sẽ đi trước, giao điển quang với chư Thiên, tự buông xuôi cơ thể nương theo sự dẫn dắt của tâm linh, để giúp đoàn đi đúng hướng của thiết bị định vị chỉ dẫn mà không phải đi vòng vèo vừa mất sức vừa dễ gặp nguy hiểm do gặp các hẻm núi và vực sâu tự nhiên...
Thông dịch viên cũng như người thổ dân cùng trâu Yak sẽ đóng trại ở vòng ngoài để chờ, chứ không chịu đi theo vì lý do tâm linh và vì sợ nguy hiểm... dù chúng tôi đã đề nghị trả giá thật cao...
Vì Bồ Đề tâm và có niềm tin vững chắc vào Phật lực nhiệm mầu gia trì bảo hộ. Chúng tôi cương quyết sẽ leo lên được Kailash để đảnh lễ đức Phật Tỳ Lô Giá Na... giáo chủ của Mật tông đại thừa toàn thế giới... Già Năm tâm thành, cầu nguyện xin ơn trên thông công qua ân điển thiêng liêng, khiến nhận được ấn lệnh của Đức Đại Sư Cổ Phật Tỳ Lô Giá Na để có thể tu học và truyền bá chánh pháp của Mật tông Đại Thừa cho các bạn đồng tu ở quê nhà.
 
Đêm hôm qua trời mưa nhiều.
Sáng nay bình minh vừa lên, sương mù bao phủ khắp nơi nơi... Núi Vân, hồ Văn Sơn, Quán gió, nhà sàn, suối Cạn và rừng bạch mai mờ ảo, lềnh bềnh, khi có khi không. Tất cả như đang cùng trôi về một miền cổ tích nào đấy xa lắc xa lơ...
Chim cuốc gọi bạn thiết tha trong hàng tre gai rậm rì bên hồ. Trên những ngọn bạch đàn đu đưa trong gió sớm, cò và giang cánh xám đang ngủ gà ngủ gật. Chim ri từng đàn líu ríu sà xuống bãi cỏ tìm mồi.
Mấy con nhen con sóc vừa giật đuôi từng chặp vừa kêu chộc chộc, thoắt ẩn thoắt hiện trong các động đá tranh tối tranh sáng... chúng đang ăn cắp trái cây trên bàn thờ... Tụi cá chép táp móng và quẩy đuôi liên tục trong ao sen trước nhà Tổ, chúng đang đợi Già Năm cho ăn... Mấy con dơi chuột thả mình treo toòng teng ở đầu hồi nhà, thỉnh thoảng chúng lại nhả xuống đất một cái hạt nhãn vừa gặm xong còn in rõ dấu răng... Con Mực nằm phơi nắng trước tượng Bác Tư Rượu Đế, chắc nó mơ về một cục xương thật to, nên thỉnh thoảng lại liếm mép... Con Miêu thì lại đang chạy tung tăng trong bãi cỏ còn ngậm sương đêm để cố bắt cho được mấy con bướm vàng đang la cà bên những vạt hoa cỏ hôi nở trắng toát lấm tấm bụi vàng...
Trong nhà sàn chư huynh đang chuẩn bị hành lý cho chuyến đi dài ngày về Sambala...
- Này nhớ đem theo trại, túi ngủ, để qua đêm ngoài trời.
- Đã đem đủ đồ lạnh chưa? Giày đi tuyết, kính đen bảo vệ mắt?
- Camera, máy chụp hình kỹ thuật số, máy ghi âm, vi tính xách tay, acqui khô, thiết bị định vị vệ tinh, bản đồ...
- Còn cái gì thế kia?
- Bộ đàm để tiện liên lạc, vì những nơi ấy không thể dùng điện thoại di động được...
- Áo đi mưa, đèn Pin, dao găm, dây leo, dây nịt, móc sắt... thuốc cấp cứu, cầm máu trợ tim...v.v...
- Có đủ rồi...
- Đồ hộp và thức ăn đủ dùng cho 7 ngày trên núi tuyết?
- Còn túi này đựng thứ gì mà lỉnh kỉnh vậy...?
- À, thứ quan trọng nhất không thể thiếu được?
- !...
Già năm mỉm cười đôn hậu:
- À, Gói này là trà Thái Nguyên loại 1, kia là bếp ga mini, bộ ấm chén, và mấy cái đĩa nhạc Việt Nam... Hề hề... Khi lên được đỉnh Kailash linh thiêng nhất của Mật tông Tây Tạng và toàn thế giới. Chư huynh sẽ quay về phía quê hương. Nhận ân điển thiêng liêng. Phụng thỉnh chư vị thần linh người Việt ứng điển nhập thân Uống trà Thái Nguyên. Nghe nhạc Trịnh Công Sơn. Múa Dịch cân kinh. Tập võ Bình Định và luyện huyền công của Nội Đạo Pháp Tràng. Dùng Vạn Pháp Qui Tôn và Đại Thủ Ấn để giao lưu thông công đồng cảm cùng chư Thần linh người Tạng đang ngự ở nơi linh thiêng này. 
Mô phật, sau đó ta sẽ nhận ân điển thiêng liêng của Ngũ Trí Như Lai làm lễ Quán Đảnh cho những vị huynh nào chưa thọ lễ này ở Việt Nam hay Thanh Bộc Tu Hành Động trong đợt hành hương về Tây Tạng lần trước...
 
***
8 giờ, Già Năm và chư huynh đi cùng, lên xe về Hà Nội... Uống cà phê và ăn nhẹ tại quán Capucino. Mọi người tập trung ở đây rất đông để đưa tiễn... hàn huyên tâm sự và dặn dò...  vui như tết, nhưng trong ánh mắt mọi người không dấu nổi nét lo âu về một chuyến đi quá vất vả và nguy hiểm:
-  Nè, bộ lạ lắm sao mà nhìn chúng tớ kỹ thế?
-  Không phải tại đẹp trai đâu!... Nghe nói đi vào đấy nếu tâm thức không ổn sẽ bị chết hay già đi đấy... Bây giờ ra đi là một cụ già và mấy người trẻ. Biết đâu khi về toàn là cụ già thì sao. Bởi vậy chúng tớ phải nhìn các huynh cho kỹ để khi ấy còn biết là người của mình mà ra đón chứ.
-  Yên chí đi, Già Năm đã chỉ cho mấy đứa này một tuyệt chiêu để không bị vậy.
-  Chiêu gì thế?
-  Chúng tớ và Già Năm đều sẽ nhận ân điển thiêng liêng, cho Mẹ và chư vị Thần linh người Việt mượn xác để nói, làm,và đi qua cửa ải ấy thì dù có Tử Vương Lama, phán xét xong cũng không thể bắt bọn tớ chết hay già đi được. Vì lúc ấy biết thằng nào mà bắt... Hềhề... Bên trong là anh linh của một vị Thiên, bên ngoài là xác tớ... Như vậy tớ là một thể hỗn hợp bất khả phân gọi là Bodhi-sattva thì 2 thằng cùng ở trong một thể... biết bắt thằng nào... Dùng dằng thì rồi cuối cùng cũng phải cho bọn tớ qua cửa thôi...
-  Cho dù là thật thế đi nữa... thì chư huynh phải luôn thường trụ khí, nếu không đã có án rồi, bất kỳ lúc nào chư huynh mất điển thì bị bắt ngay đấy...
-  Đúng đấy, vì sợ chết chúng tớ nhất định sẽ sống trong chánh niệm và tỉnh giác để tâm không rối loạn, do vậy mà thường trú điển quang. Già Năm nói rằng thường trú điển quang, chính là thường trụ tam bảo, hay thường tịch quang cũng vậy...
-  Mô Phật, cầu ơn trên gia hộ để chư huynh làm được vậy.
-  Nếu các cô gia hộ thì chúng tớ sẽ làm được vậy.
-  Tại sao thế?
-  Các cô là nữ, xinh đẹp như vậy, mà cứ tiếp cận nói cười không giữ ý... thì chúng ta làm sao giữ định được chứ?
-  Mô Phật, xin cảm tạ công đức chư huynh đã chỉ giáo... Xin sám hối cùng đức A Xà Lê... Chúng đệ tử nguyện nghiêm trì giới luật của Như Lai.
***
1 giờ chiều, Già Năm và chúng tôi lên xe về cửa khẩu Hửu Nghị Quan... Khi qua Lường Mẹt trời tự dưng đổ mưa như trút nước... Núi đá, rừng cây, đồi cao, lũng hẹp, như từ một cõi xa xăm nào đấy mọc lên rồi vụt đứng dậy nô đùa trong màn mưa trắng đục...
-  Này nhìn cho kỹ đi, cây cau, cây mít, cây na, bụi chuối, giàn trầu không, ruộng lúa nước, con trâu, con bò Việt nam... Những thứ ấy rồi chẳng thấy được trên đất Tây Tạng đâu. Lần trước đi rồi tớ biết nơi ấy chỉ có núi tuyết cao tít trời xanh và thảo nguyên mênh mông cỏ là cỏ... chẳng có món ăn Việt Nam, chẳng gặp một người Việt nào... Chỉ đi có một tháng nhưng rất nhớ nhà và nhớ quê hương...
Xe đi qua Cai Kinh đến ải Chi Lăng...Hình khe, thế núi chập chùng, mơ hồ trong gió mưa vần vũ có tiếng ngựa hý quân reo, tiếng thét xung trận của một thời oai hùng của tiền nhân...
Thủ tục qua cửa khẩu rất nhanh, nhưng trời mưa to nên không thể qua phía bạn được... Ngồi trong nhà chờ, mọi người đi tiễn yên lặng không nói gì. Ai cũng thấy trong lòng bùi ngùi thương cho Già Năm và chư huynh đường xa gian khổ...
Thế rồi mưa tạnh, chúng tôi đi vào đất bạn, vượt qua cửa khẩu Hữu Nghị Quan, bắt đầu chuyến hành hương tu học về Sambala miền đất linh thiêng huyền thoại của Mật Tông Tây Tạng và toàn thế giới...
Vì lần này tự đi, không nhờ công ty du lịch và không có hướng dẫn viên du lịch nào từ đây cho tới Lhasa nên chúng tôi phải tự thân vận động... Vui ra phết, dân Trung Quốc ít người biết tiếng Anh, chúng tôi lại không biết tiếng Trung, nên đành phải dùng ngôn ngữ quốc tế... đó là vừa tiếng Anh, vừa tiếng Trung, vừa tiếng Việt, vừa ra dấu bằng tay và động tác... cười thoải mái... chỉ qua chỏ lại... cuối cùng rồi cũng có cái ăn... cũng lên xe, cũng gửi hành lý... cũng mua sim điện thoại... cũng vào khách sạn nghỉ và uống trà Thiết Quan Âm, cũng đi mua sắm các vật dụng cần thiết... và cuối cùng cũng đem được đống hành lý vĩ đại lên được tàu cao tốc.
Chúng tôi đi khoang giường nằm loại 4 giường rất xịn, nhưng chỉ có 3 người, thành thử dư một giường chất đồ thoải mái... Đúng là ơn trên đã sắp đặt đâu vào đấy.
Khi mọi thứ đã xong, đã nghỉ ngơi hồi phục sức. Chúng tôi pha một bình trà... mời Già Năm cùng uống cho vui nhân tiện trình bày kế hoạch chi tiết với người:
- Thưa cụ đây là bản đồ vùng Sambala và núi Kailash... Kailash được Phật tử xem như núi Tu Di, Ấn Giáo xem nó như núi Mêru, còn dân Tạng thì xem nó như là nơi giáo chủ đạo Bon từ trên trời xuống để truyền đạo. Theo truyền thuyết giáo chủ đạo Bon của Tây Tạng vốn là một vị Thiên ở trên trời... Một hôm ngài đuổi theo một con quỷ ăn cắp ngựa của ngài và đã đến đỉnh núi này. Nhân tiện ngài đã truyền đạo Bon ở đây...
Thưa cụ từ Lhasa chúng ta sẽ thuê xe 4WD Land Cruiser để leo lên núi theo đường đèo đến Darchen. Ở đây có một nhà nghỉ nhỏ. Ta sẽ nghỉ và để đồ cồng kềnh tại đây...
Trước khi đến Darchen  còn khoảng 20km có hai cái hồ nước ngọt rất đẹp. Hồ lớn hơn tên là Manasarovar còn gọi là hồ Thiện, cao 4.560m so với mặt nước biển, là hồ nước ngọt cao nhất thế giới. Đây là trú xứ của Thánh Nữ Dorge Phangmo, người phối ngẫu của Demchhok. Còn Demchhok là một hóa thân của Đức Tỳ Lô Giá Na Phật (Vairocanabodhi) có trú xứ là núi Kailash.
Như vậy Demchhok và Dorge Phangmo tượng trưng cho chủng tử âm và dương đầu tiên tạo ra đất trời và vạn pháp. Và đối với mật tông Tây Tạng thì Núi Kailash và hồ Manasarovar là hai biểu tượng của tình yêu tối thượng. Nó thật sự là Linga và Yoni của trời đất đang hợp nhất ở Sambala tại đạo tràng của Ngũ Trí Như lai.
Linh tượng Demchhok một tay cầm tầm sét tượng trưng cho năng lượng vũ trụ. Một tay cầm xâu đầu lâu tượng trưng cho “cái chết của tâm trí”. Phải chăng nó là thông điệp của thiêng liêng nhắc nhở chúng ta rằng muốn thăng hoa chuyển hóa tâm thức để thực chứng giác ngộ cần phải nhận điển quang của vô vi trong trạng thái vô ngã phi tâm trí của thiền.
Demchhok dịch ra tiếng Trung Quốc có nghĩa là: Thiên Địa Lôi.
Giữa hồ Manasarovar có 7 hàng cây, ở giữa có một cây rất lớn cao hơn hẳn. Từ cái cây ấy quả của nó rụng xuống hồ phát ra tiếng kêu: “Jam”... “Jam”... do vậy chung quanh khu vực này có tên là “Jambu-ling”. Chung quanh hồ Manasarovar có 8 tu viện. Và thường người hành hương đến đây bao giờ cũng đi 3 vòng quanh hồ và 3 vòng quanh núi Kailash. Ai đi được một vòng sẽ giải nghiệp được một đời và theo thông lệ những ai đi chung quanh Sambala được 12 vòng mới được phép đi vòng trong để tới sát chân núi Kailash.
Còn hồ kia nhỏ và thấp hơn, tên là Rasahs tức là hồ ác. Và là nơi trú xứ của Quỉ.
Thưa cụ, tại Darchen chúng ta sẽ thuê thông dịch viên người Tạng biết tiếng Anh hay tiếng Nga, thuê thổ dân dẫn đường và thuê trâu Yak để chở đồ.
Chúng ta sẽ đi bộ một vòng chung quanh Sambala để nghiên cứu khảo sát, chiêm bái và đảnh lễ chư Phật, chư Bồ Tát và Dakini. Dự kiến nếu không có gì trở ngại chúng ta sẽ đi trong 3 ngày 2 đêm.  Ban đêm chúng ta sẽ dựng trại ngủ ngoài trời. Đêm thứ nhất chúng ta sẽ ngủ tại sân tu viện Dira Phuk. Trong Mandala này thì đây là nơi đức A Di Đà và Lục Túc Kim cang đang ngự. Từ đây có thể nhìn toàn cảnh Sambala và thấy được Kailash mà không bị sương mù hay tuyết che phủ... Chúng ta sẽ nhận ân điển thiêng liêng và luyện công tại đây... Đêm thứ hai chúng ta cũng sẽ ngủ trong lều tại sân tu viện Zutrul Phuk. Trong Mandala của Ngũ Trí Như lai, thì đây là nơi Đức A Súc Phật và Hàng Tam Thế kim cang đang ngự. Chúng ta cũng sẽ luyện công tại đây. Theo như cụ đã dặn thì 2 đêm luyện công này sẽ quyết định việc chúng ta có lên được Kailash để đảnh lễ Đức Tỳ Lô Giá Na Phật thông công và nhận ấn lệnh hay không.
Thưa cụ còn đường đi của Kora (vòng tâm linh) này dự kiến sẽ như sau:
Từ Darchen chúng ta sẽ đến Tarboche, đây là nơi đức Thích Ca Mâu Ni Phật đã thuyết pháp cho 500 vị Bồ Tát và La Hán. Tại đây cũng có nghĩa địa chôn cất thi hài của 84 vị đại Lạt Ma học trò của tổ sư Liên Hoa Sanh.
Từ Darchen dọc theo con sông Lha Chu ở phía bờ bên phải chúng ta sẽ đến tham quan lễ bái tu viện Chuku. Tu viện ở phía bên kia bờ sông do vậy phải qua một cái cầu.
Rời Chuku chúng ta lại trở sang bờ bên phải sông Lha Chu đi tiếp để đến nơi lăng mộ của Tổ sư Liên Hoa Sanh, đó là một dãy núi đá vĩ đại cao hơn 5.656 m.
Đi tiếp theo vòng tròn tâm linh Kora chung quanh Sambala chúng ta sẽ đến nơi có dấu chân của Tổ Sư Milarepa còn in trên đá... đến Damding DonKhang và dự kiến đến tối sẽ đến được tu viện Dira Phuk và chúng ra sẽ ngủ đêm ở đây.
Sáng hôm sau là một ngày quan trọng, vì ta sẽ phải qua cửa ải của tử vương Lama, nơi có hai con chó đá bốn mắt.
Có 2 đường từ đây vào thung lũng đầy băng tuyết rất đẹp và hùng vĩ. Đường thứ nhất nằm giữa hai dãy núi. Núi bên phải có 2 ngọn là ngọn của Kim Cang Tát Đỏa và ngọn của Tổ Liên Hoa Sanh cao 5.750m. Núi bên trái là núi Quan Âm cao 5.675m.
Đường thứ hai là đường dẫn đến thung lũng Tử Thần của Tử Vương Lama. Đây là con đường độc đạo duy nhất phải vượt qua. Nó sẽ dẫn đến nơi có 2 con chó đá và Tòa Án lương tâm của Tử Vương. Phía sau hai con chó đá là cái gương lõm vĩ đại bằng băng tuyết ngày đêm đang hội tụ về đây những luồng năng lượng kỳ bí, khiến có thể làm chết người mà cũng có thể tạo ra sự chuyển hóa về phía giác ngộ. Đường dẫn đến thung lũng Tử Thần nằm giữa hai dãy núi. Phía bên phải là núi Quan Âm, phía bên trái là núi Văn Thù cao 5.835m. [#breakpage#]
Gương lõm tại thung lũng Tử Thần này mật tông Tây Tạng gọi là Pháp Vương Tử, nghĩa là người gồm thu vạn pháp của trời đất. Năng lượng phản chiếu từ gương lõm này làm khách hành hương tự nhiên quay ngược chiều tâm trí của mình. Để sau đó Tử Vương Lama làm chết đi tâm trí. Bởi vậy đây là phương tiện thiện xảo của Như Lai khiến người tu hồi quang phản chiếu, phản quang tự kỷ, dụng tâm quán tâm, để cuối cùng “tri vọng vọng liền tan”khiến đạt trạng thái tâm không của thiền.
Thưa cụ, sau khi rời thung lũng Tử Thần chúng ta phải đi qua một điểm nguy hiểm khác, đó là đèo Drolama. Đây là nơi Mẹ Tara màu xanh trấn giữ, cực kỳ nguy hiểm với độ cao 5.650m, không khí loãng, áp suất thấp, đèo đi giữa những đỉnh núi tuyết cao ngất trời, với những trận bão tuyết kinh hoàng và sụt lở băng khủng khiếp thường xảy ra tại đây. Rất nhiều khách hành hương hay nhà thám hiểm đã bỏ mạng tại nơi này. Trong Mandala của Ngũ Trí Như Lai ở Sambala. Nếu thung lũng Tử Thần của Tử Vương Lama là nơi tượng trưng cho “Cái Tôi tâm trí” phải chết, thì đèo Drolama của Mẹ Tara là nơi tượng trưng cho “Con người thật” được phục sinh... Bởi vậy nếu người tu đã nhận được ân điển thiêng liêng, được chư vị ứng điển nhập thân bảo vệ cơ thể, thì có thể đi qua hai nơi này. Qua đèo Drolama tượng trưng cho “Ngộ” hay Satori. Và đoạn đường hành hương còn lại qua Bất Không Thành Tựu Như Lai, qua A Súc Phật,  hang và địa huyệt của Tổ sư Minarepa và cuối cùng đến được Kailash, tượng trưng cho trạng thái “Vô Ngã” (Anatta) của Phật đạo hay còn gọi là ‘Giác”.
Qua khỏi đèo, tuột xuống một dốc đá nguy hiểm thì tới hồ Đại Bi, đây là một cái hồ cực đẹp nước trong suốt, xanh thẫm đến lạ kỳ. Theo Ấn giáo thì đây là nơi Mẹ Saravatti vợ của Vua Cha Brahma thường đến tắm. Phía bên phải đường đi trên các dãy núi tuyết, khách hành hương sẽ thấy “Chiếc rìu nghiệp lực”. Tuy nhiên nhìn vào nó là điều cấm kỵ vì nghiệp lực từ vô lượng kiếp sẽ dồn về để rìu nghiệp lực chặt đi. Bởi vậy mà thường tai nạn hoặc cơ thể sẽ bị tổn thương nghiêm trọng...
Thưa cụ, nếu chúng ta được ơn trên gia trì an toàn khỏe mạnh đi được đến đây, thì chúng ta sẽ đi tiếp để tới hang động của Tổ Sư Milarepa đã tu chứng. Tại đây có một tu viện nhỏ nằm trùm lên cửa hang... Tu viện hiện còn giữ nhiều kinh điển và mật pháp của Như Lai cùng chư Tổ... Theo truyền thuyết thì hang động của Tổ Sư Milarepa, hiện vẫn còn người của Thành Thiên Đế là những người đã chứng pháp ẩn tu giữ xác qua rất nhiều đời nhiều kiếp dưới địa huyệt này...
Thưa cụ, sau đó chúng ta sẽ men theo dòng sông Zhong Chu để về lại điểm xuất phát ban đầu. Chúng ta sẽ qua một thung lũng rất đẹp trước khi về tới Darchen.
Chúng ta sẽ nghỉ tại Darchen một hôm để hồi phục. Sau đấy sẽ tự đi vào trung ương đàn tràng Sambala và leo lên núi Kailash... đến tận nơi cao nhất để nhận ân điển thiêng liêng, thông công cùng Ngũ Trí Như Lai và nhận ấn lệnh của người.
Từ xưa đến nay rất ít người vào được Trung Ương Đàn Tràng của Đức Vairocana Bodhi, nên lên Kailash chẳng có đường đi. Tuyết rơi và gió thổi mạnh đã làm mòn mọi dấu vết. Thổ dân người Tạng lại chẳng chịu dẫn đường vào nơi linh thiêng ấy vì lý do tâm linh và vì sợ nguy hiểm. Nên chúng ta sẽ tự đi theo sự hướng dẫn của thiết bị định vị vệ tinh GPS và sẽ dùng bộ đàm liên lạc nhau phòng khi bị bão tuyết không đi lạc.
Nếu chúng ta thành công lên được Kailash, tới được trung ương đàn tràng của Sambala huyền thoại thì thật là hạnh phúc. Vì từ xưa tới nay số người trên thế giới đến được đây đều là những nhà tâm linh vĩ đại và số lượng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Còn người Việt ta, thì đây là lần đầu tiên có người đến được nguồn cội tâm linh của mọi tôn giáo trên thế giới. Điểm giao tiếp giữa trần gian và Thần Thánh...
Thưa cụ sau đó chúng ta nghỉ ở Darchen một ngày để hồi phục. Rồi sẽ lên đường đi tiếp về phía tây đi về hướng Kashmir để đến thị trấn Zanda nơi có phế tích Tsaparang thuộc vương quốc Guge, vương quốc cổ của Tây Tạng do quốc vương Guge người tôn sùng đạo Phật thành lập. Đây là nơi Đức A Tỳ Sa được Vua Guge mời từ Ấn Độ sang để chấn hưng Phật đạo sau khi các vị vua theo đạo Bon đã làm nó lu mờ đi.
Như vậy, ở Tây Tạng Tổ Sư Liên Hoa Sanh là người đầu tiên đưa Phật giáo vào thay cho đạo Bon, và sau một thời gian dài hưng thịnh, nó đã suy tàn với sự phục hồi của đạo Bon. Và Tổ sư A Tỳ Sa là người thứ nhì đã chấn hưng Phật đạo cho tới ngày nay. Đây là nơi được mệnh danh là thành phố của những hang động... rất nhiều tu viện thuộc loại cổ nhất của Tây Tạng với những bức tranh tường và tượng điêu khắc thuộc loại kiệt tác thế giới. Chúng ta sẽ ở lại đây ít hôm để chụp hình ghi âm, ký họa, quay camera và nhận điển luyện công tại các hang động này... .
Cụ già nghe xong mỉm cười yên lặng, từ tốn nâng ly trà lên uống cạn, rồi nói với chư huynh:
- Mô Phật, đó là những thông tin mà chư huynh đã thu lượm được. Còn ta nếu may được ơn trên gia trì bảo hộ tới được những nơi ấy, ta sẽ có những cảm nhận về tâm linh của riêng mình...
Thôi, thế là mọi sự đã chuẩn bị xong. 11 giờ đêm này tàu sẽ tới Lhasa. Bây giờ chúng ta hãy cùng luyện công để chuẩn bị thân tâm cho những ngày hành hương sắp tới...
 
***
Chúng tôi ngồi ngay trên giường trong toa xe lửa để luyện công... Bên ngoài thảo nguyên mênh mông lên màu xanh lá mới ... Các đỉnh núi, tuyết phủ trắng xóa, lộng lẫy dưới ánh mặt trời và in nét hoang sơ lãng mạn lên nền trời màu xanh lục...
Một đàn chim thiên di đang đập cánh bay về phía tây, phía của Sambala huyền thoại và Kailash linh thiêng...
Con tàu đang đi dần vào mây và sương khói... Chung quanh lặng yên. Tôi nghe như tiếng con tim mình đang đập bồi hồi rộn rã trong lồng ngực...
Như Lai ơi!... Mẹ ơi!... Chư Tổ linh thiêng và chư Thánh thần... Chúng con đã về đây... về tới nơi rồi đây!...
 
Mây/Ghi chép theo đoàn/31/8/2007