Mật ngồi nhà thật chủ.
Tánh và tướng tuy hai mà bất nhị.

Bất nhị chứ không phải "cái Một"! . .

Tuy vẫn biết ngôn ngữ văn tự chẳng thể xác lập cái vô hạn và tình yêu tối thượng chỉ có thể trực cảm chẳng thể giải bày.

Thế nhưng nắng hạn lâu ngày, trên cánh đồng tâm khô cằn nứt nẻ. Cơn mưa pháp bất chợt sẽ làm cỏ non phun mầm xanh biếc.

Đi dạo trên cánh đồng này. Bạn có thể bắt gặp một vài bông hoa dại hoặc chẳng có chi!. . .

Nhưng cỏ mềm sẽ làm êm mọi bước chân lãng du. Còn nước mưa dính trên đầu ngọn cỏ có thể vương sang người bạn.

Bạn hãy coi chừng!. . . .

 

 

Vạn lý hoà tâm

 

Sao khuya rớt nặng hạt sương treo
Chùa vắng lời kinh lạnh mốc meo
Rét buốt Phật ngồi gà gật ngủ
Khói bay nến rụng, tượng lật vèo
Sen tàn cánh rũ thừa hương cuối
Ngấp nghé bờ hiên gió ẻo xèo
Trăng luồn mái thủng vô tình thấy
"Vạn lý hòa tâm" thẳng một lèo

 

Z/10/10/2005

 

 

Ngẩu hứng từ bài thơ trên:

 

Chẳng một lèo.

 

Sao khuya rớt nặng hạt sương treo

Chùa vắng đời kinh chạnh mốc meo

Rét buốt mật ngồi nhà thật chủ

Khói bay nến rụng, tướng lật vèo

Sen tàn cánh rũ vừa thương cuối

Ngấp nghé bờ thiêng gió ẻo xèo

Trăng luồn mái thủng vô tình thấy
"Vạn lý hòa tâm" chẳng Một. . .lèo! . . .

 

Tư rượu Đế/10/10/2005