Được sự cho phép của UBND Quận Phú Nhuận /TP.HCM. Được sự giúp đỡ của Hội Đông Y Quận Phú Nhuận, Trung Tâm Văn Hóa Thể Dục Thể Thao Quận, Nhà Thi Đấu Rạch Miễu và Câu Lạc Bộ KCDS của Quận. Tối nay lúc 20 giờ ngày 16/8/2010, tại Nhà Thi Đấu Rạch Miễu TP.HCM lớp KCDS từ thiện đã được khai mạc.
May quá, Sài Gòn độ này trời đã bắt đầu vào mùa mưa. Nhưng bà con được tập trong Nhà Thi Đấu thì an tâm rồi. Tuy trời mưa, nhưng ngay hôm đầu tiên, chỉ truyền miệng nhau, thế mà bà con đã đến tham gia dự tập rất đông. Nhà Thi đấu Rạch Miễu rất hiện đại, to là thế mà bà con ngồi chật cả hội trường. Dự kiến ước chừng phải trên 500 người. Tuy đông nhưng do Ban Tổ Chức đã có nhiều kinh nghiệm và bà con rất tự giác nên lớp học rất trật tự. Sau buổi khai mạc ngắn gọn, Thầy bắt đầu thuyết trình về phương pháp trên màn hình và bắt đầu phát công ngay.
Ai Cập đây rồi !
Mặt trời màu trắng và sa mạc thì mênh mông vô bờ bến. Trên bầu trời xanh và trong vắt ấy, có một vệt mây nhỏ đang lang thang trong cái vô cùng vô tận. Tôi thấy như mình cũng vậy, cũng rời khỏi cái ao nhà sở tri kiến để hòa nhập vào cái biển tri thức mênh mông vô cùng tận của nhân loại.Trong hoang sơ và vắng lặng, ta đến với Kim Tự Tháp bằng con tim tràn đầy rung động chứ không phải bằng kiến thức và sự phán xét của tâm trí.
(Phó Chủ Tịch UBND TP. Việt Trì tặng hoa Thầy)
Việt Trì/ Ngày 18/6/2010
Rời phương nam, rời thành phố biển Nha Trang với cát và sóng biển, với những cơn mưa rào đầu mùa, rời đỉnh Hòn Bà đầy sương mù và gió lạnh. Chúng tôi theo Thầy ngược lên phía bắc, đến với Việt Trì thành phố ngã ba sông để giúp bà con ở đây tập KCDS tăng cường sức khỏe, phòng và tự điều trị bệnh.
Thành phố nhỏ nhắn xinh xắn như cô gái vùng cao đang nằm thư giản bên bờ sông. Việt Trì yên tỉnh, nhiều cây xanh, ít xe, nên chúng tôi thấy thoải mái cho dù trời đang nắng nóng gay gắt. Xe chúng tôi đi dọc theo đại lộ Hùng Vương ngập tràn tiếng ve kêu râm ran trong các vòm lá xanh tươi và tiếng reo hò World Cup trong các quán càphê Internet.
Lớp Sáng Hải Dương/18/9/2009
Kỳ này Thầy có cải tiến và dần hình thành giáo án của lớp sáng thường xuyên. Không phải chỉ đơn giản là lập lại giáo án liệu trình A mà người ta thường đã học rồi, thậm chí là quá thuộc, nên sẽ sinh nhàm chán. Do vậy bà con không đến lớp tập trung của Câu Lạc Bộ, mà tự tập ở nhà nên Câu Lạc Bộ khó theo dõi kiểm tra giúp đở học viên, để việc tập luyện tự trị bệnh của họ ngày càng hiệu quả hơn.
Những đỉnh núi cao ngất trời xanh. Những cánh rừng nguyên sinh cổ thụ bám đầy rêu và địa y. Sương mù mờ mịt. Những ngọn thác hùng vĩ nên thơ. Những con suối ánh vàng chảy róc rách dưới thảm hoa nắng lung linh. Những dốc đá gập gềnh . Những khu rừng trúc phất trần mênh mông cuộn sóng trên lưng chừng trời. Những khu rừng đỗ quyên cổ thụ ngập tràn hoa trắng và đỏ như máu, đang múa điệu nghê thường trong biển mây. Những cánh rừng với đá già và tùng tuyết đứng sừng sững đùa với gió lạnh và mưa bay. Những nụ cười sảng khoái. Những tiếng thở mệt nhọc. Những giọt mồ hôi. Những ánh mắt long lanh. Những bếp lửa hồng bập bùng trên đỉnh cao 3.000m, với lán trại và tiếng cười tiếng hát, tiếng chuyện trò giữa rừng thiêng huyền bí âm u. Tiếng hát của bài ca Lên Đường vang lên hòa với tiếng thác chảy, tiếng suối reo, tiếng chim ca, tiếng gió hú, chắc sẽ còn đọng mãi trong tim chúng tôi. Những người con đang leo lên nóc nhà của tổ quốc.
Thư gửi Hai Lúa
Nè Hai Lúa, hôm đi Tây Tạng ông bận không đi cùng được. Ngồi trên xe dong ruỗi trên đường thiên lý, nhớ tới ông tôi bèn chụp vài tấm hình ở xứ Tạng gửi cho ông. Để giống như có ông đi cùng vậy. Máy dỏm, tui lại không biết chụp, xe lại chạy nhanh xóc dữ nên hình xấu. Thôi thì ông cứ xem vậy ! Để phần nào biết cái phong cảnh và tập tục nơi xứ người.
Ban ngày trời nắng chang chang, gió lộng ào ào qua rừng cây, hoa cà phê nở trắng núi đồi. Thầy và chư huynh cặm cụi lao động ở Nhà Tổ Ban Mê, làm mỹ thuật, điêu khắc, xây dựng non bộ lớn , hồ sen, các tác phẩm sắp đặt, thư pháp, tranh thiền và nhiều công trình khác để Nhà Tổ ngày càng khang trang sạch đẹp và có thiền vị.
Ban đêm tây nguyên, trời trở lạnh, sương núi mờ mịt, đèn đường tù mù, mùi cà phê rang thơm lừng, tiếng đàn tơ rưng và tiếng cồng chiêng từ phía lễ hội cà phê nghe thoang thoảng mơ hồ như từ đất đỏ vang lên, ngân nga khắp núi rừng buôn rẩy. Chúng tôi đi dọc theo con dốc Siu Bleh để đến Câu Lạc Bộ KCDS Ea Tam.
Dạo chơi bên bờ Địa Trung Hải
Lấy cái mắt kính sậm màu, sai độ trên sống mũi xuống. Không chần chừ do dự, ném quách xuống biển Địa Trung Hải mênh mông bao la bát ngát. Cái kính trôi xa dần. . . xa dần. . . . chìm dần. . . . .rồi biến mất vào muôn ngàn con sóng trào dâng tự do trên đại dương của sự sống. Bệnh cận thị, bệnh loạn thị giả tạo lâu ngày tự nhiên không chữa mà lành. Tự nhiên thấy cái gì cũng chính xác, màu sắc và hình ảnh không còn bị biến dạng. Hoá ra thế gian là đa chiều và nhiều màu chứ không phải chỉ có một màu của đôi mắt kính.
Sông Hồng ơi! Hết rồi thời thác ghềnh trong rừng sâu và thung hẹp. Con sông bây giờ bình yên trôi giữa bình nguyên, lững lờ mênh mông để về hợp nhất với đại dương vô cùng vô tận.
Ngồi đây giữa bốn bề bao la sóng vỗ. Chúng tôi biết, con sông KCDS, con sông đời của biết bao người dân Việt, qua bao nhiêu năm thác ghềnh. Giờ đây cũng đang bình yên hợp nhất với đại dương mênh mông vô cùng vô tận của pháp giới. . . . . .
Ha ha. . .ha. . . an vui hợp nhất với an vui. . . . .Con sông nào, rồi cũng ra đến biển!
Con sông hát, chúng tôi cũng hát. Con sông reo vui, chúng tôi cũng hòa nhịp đập con tim mình với nhịp đời luôn sống động tươi vui tràn đầy thú vị.
Có người trên tàu hỏi Thầy:
- Tại sao đời lại Khổ thế? Chẳng phải đức Phật nói đời là khổ sao?!
Thầy cười và bảo:
- Này bạn, nếu Phật bảo đời là Khổ, thì hẳn ngài cũng đang khẳng định đời là Sướng. Bởi nếu đời không Sướng thì lấy đâu so sánh để biết đời là Khổ!
Thế nhưng trong Khổ có Sướng, trong Sướng có Khổ. Bạn hãy xuyên thấu qua hiện tượng Khổ để hợp nhất với điều thú vị đang ẩn tàng bên trong từng sự vật. Luôn phát hiện, đồng cảm, rung động, hợp nhất và sống với điều thú vị này thì hết Khổ!. . . . . . .hề hề. . . .
Vừa qua được sự cho phép của chính quyền. Cty Vina Link đã đứng ra tổ chức lớp đào tạo Huấn Luyện Viên Khí Công Dưỡng Sinh cho Thủ Đô Hà Nội.
Lớp học do Thầy trực tiếp giảng dạy. Số lượng học viên khoảng độ 30 người, do các sân tập KCDS ở địa bàn thủ đô Hà Nội cử đến, cán bộ công nhân viên chức của Cty Vina Link và Cty Hồng Bàng.
Học viên được đào tạo khả năng hướng dẫn bà con tập KCDS theo giáo án mới và đào tạo chuyên sâu phần dưỡng sinh xoa bóp day bấm huyệt.. . . .
Gặp mặt chư huynh tại nhà tổ Nha Trang đúng vào ngày rằm tháng 4 âm lịch, ngày Phật đản. Cúng Phật, cúng Mẹ xong, ngay chiều hôm ấy, chúng tôi theo Thầy leo lên chùa Suối Ngổ để luyện công.
Hòn Dữ xanh xanh. Đồng tròn chập chờn lao xao cánh cò trắng. Rừng anh đào khẳng khiu nhú lộc xanh rờn. Rừng trúc xanh xanh thì thầm xào xạc trong gió đồng lồng lộng. Gặp nhau tay bắt mặt mừng, hàn huyên biết bao điều tâm sự. Lúc chia tay, bùi ngùi kẻ ở người đi:
Con đi Thầy ở lại nhà
Giác tha thầy gánh, Phật Đà thầy lo
Mai này gia sự vô lo
Con về con thấy chùa to bằng mười
Đã bắt đầu vào hè. Những cơn mưa bất chợt với mây đen và lá khô cuốn theo gió xoáy bay đầy trời. Sen trong hồ nhú lá non. Sân rêu xanh thẫm, cây cối đầy lộc non, hoa nở khắp nơi và lũ chim chèo bẻo lại về đậu trên hàng tre gai nói chuyện ồn ào.
Nhà Tổ Nam Định hôm nay đông vui. Đèn nến sáng choang, hương trầm ngan ngát, hoa quả bày các ban, môn sinh ra vào tấp nập. Thầy tự dưng về chẳng báo trước. Thầy bảo xa nhà Tổ lâu quá rồi sợ bà con bệnh nan y và bệnh mãn tính tái phát thì khổ. Nên Thầy tự nhiêm về chẳng báo trước cho câu lạc bộ, nói là để giúp bà con bệnh nhân chờ thầy đã lâu rồi.
Người uống trà tạo cảm giác mình HOÀ hợp với trời đất không kẽ hở.
Khi độ tịnh và độ đồng cảm giao hoà đã đủ mạnh. Cơ thể tự nhiên có hiện tượng tê, nóng, nặng, ngứa, ấm. . . v.v. . . .Tuy nhiên người uống trà chỉ để cơ thể rung động thật ít và thật nhẹ trong trạng thái thư giãn. Tuyệt đối không để cơ thể tự chuyển động.
Sau đó người uống trà quán tưởng chén trà trên tay mình HOÀ hợp với môi trường chung quanh không kẽ hở. Khi độ tịnh và độ đồng cảm giao hoà đã đủ mạnh. Chén trà trên tay tự nhiên rung động nhẹ. Lỏng tay cầm chén trà, lỏng bả vai và toàn thân để chén trà rung động thật ít, thật nhẹ, trong trạng thái thư giãn toàn thân, tâm tịnh, an lạc và tràn đầy nhận biết.
Núi vẫn là núiMây vẫn là mâyTuyết vẫn là tuyết
Gió đùa với núiNúi đùa với mây...
( Bà con đến thăm thầy cô nhân ngày Nhà Giáo Việt Nam 20/11)
Này Cỏ May, yếu chỉ của KCDS là đi từ “Hữu tướng” đến “Vô tướng” . Trong Hữu có Vô, trong Vô có Hữu. Thành thục cả 2 pháp Hữu và Vô. Dùng Hữu và Vô như là các pháp phương tiện, mà không Chấp và không Lìa. Để sau cùng vượt lên trên, hợp nhất với Tánh
(Cổng vào một đền Thần Đạo ở Tokyo)
Nắng xuân về
Cỏ non ngoài đồng lên xanh
Hoa anh đào bên thềm nhà mỉm cười
Tình yêu còn tươi nguyên
Trời đất hành thiền không cố gắng
Mới hôm qua đây. Anh Đào vẫn còn trơ xương cùng gió lạnh. Thế mà sáng nay đã nở bung trong nắng xuân. Từ khắp nơi, mọi người kéo về đây, uống rượu sakê, uống trà, thưởng hoa, tâm sự trong rừng cây ngập tràn hoa trắng tinh khôi, hoa hồng duyên dáng và hoa đỏ như máu tràn đầy nhựa sống. Độ nửa tháng nữa thôi. Hoa Anh Đào sẽ tàn và rụng đầy mặt đất. Đó là lúc đẹp nhất. Muôn vạn cánh hoa bay trong gó lạnh và rơi đầy trên thảm cỏ non xanh. Cái đẹp, cái buồn hiu hắt, trong veo, sẽ còn đọng mãi trong tâm người du khách.
A/ Dã ngoại Hòn Bà/27/12/2009
Dã ngoại Yên Tử
Giọt sương tròn và long lanh. Rừng tùng mập mạp, cường tráng, đứng cười trong gió lạnh. Tháp già rêu phong, an nhiên tự tại. Trời đất thì cô đơn nhưng dát đầy muôn ánh hào quang. Mây núi mù mịt, cảnh vật như thực như hư. Rừng trúc xanh mướt, chuyện trò khe khẽ. Chim rừng cười rúc rích trong các bụi rậm.
Gió từ Đồng Găng thổi rào rào trong khu rừng trúc xanh um. Tiếng xe xích, tiếng người cười nói, tiếng chặt cây, tiếng máy cắt cỏ nổ xè xè, tiếng lửa cháy nổ lốp bốp. . . Khói xanh cay cay nồng nồng lẩn quất trong những vòm lá xanh tươi, khiến khu rừng hôm nay như tràn ngập một luồng sinh khí mới. Ngồi nghỉ giải lao trên thảm cỏ bên hồ sen. Già Năm và mọi người vừa uống trà vừa trò chuyện vui tươi: