Nếu bạn dùng clip nầy thư giãn theo lối đặc thù của KCDS thì nên làm như sau: - Thư giãn sâu theo clip số 1 (10 phút), tiếp đó thư giãn kích thích da theo clip số 2 (10 phút), rồi thư giãn kích thích cơ bắp theo clip số 3 (10 phút) Sau đó tiếp tục thực hành theo clip Thư Giãn số 4 nầy để kích thích gân và đầu các khớp xương bằng cách: - Thở bụng điều hòa kết hợp quán tưởng năng lượng thấm qua da, thấm qua thịt, bây giờ thấm đến xương, kích thích toàn bộ hệ gân và đầu các khớp xương trong cơ thể. Khiến toàn bộ các khớp chuyển động chậm nhẹ điều hòa trong trạng thái thư giãn.
Khu vườn Zen ở Ryoanji
Người hướng dẫn viên du lịch nói với mọi người:
- Các nghệ nhân bực thầy của Zen đã làm ra khu vườn khô này. Nó vốn có 15 hòn đá. Nhưng hiện tại chỉ có 14 hòn. Còn một hòn nữa, người xưa lưu truyền lại, bảo rằng, dành cho thiền nhân đến đây hành công tự mình khám phá và xác định.
Mọi người yên lặng đứng ngắm khu vườn, ai nấy đều trầm tư trong yên lặng. Rất đông người ngồi thiền chung quanh khu vườn trên các hành lang bằng gỗ. Chắc là họ đang hành thiền để tìm hòn đá thứ 15 nhằm hoàn thiện tác phẩm theo lời dạy của người xưa.
Hắn ngắm khu vườn một lúc, rồi ra ngồi ở gốc một cây thông già yên lặng ngắm ánh nắng mùa xuân đang chảy chầm chậm trong khu vườn anh đào đang bắt đầu hé nhụy.
Có người đến bên và bảo:
- Sao ông không ngồi thiền để tìm hòn đá thứ 15. Chẳng phải cổ đức đã dạy như vậy sao?
(Trà đạo Nhật)
. . . Nó như một bức tranh thuỷ mặc gợi lên bầu không khí mà Kobiri Emhsiu đã tả:
Một chòm cây mùa hạ,
một nét biển xa,
một vừng trăng chiếu mờ nhạt.
Một lối đi nhỏ như đường mòn dẫn đến trà thất. Phía trước trà thất thường có một ống tre dẫn nước chảy róc rách vào một hòn đá già có chỗ lõm như cái chậu chứa đầy nước. Bên cạnh có đặt gáo gỗ để múc nước. Ở đây người ta "rửa tay" trước khi vào ngôi nhà nằm ở cuối con đường, chỗ tịch liêu nhất:
Tôi nhìn ra,
không có hoa,
cũng không có lá.
Trên bờ biển,
một chòi tranh đứng trơ trọi,
trong ánh nắng nhạt chiều thu.
. .. . .
Đối với Ba Gàn vì đi mãi đã thành quen, nên chỉ thấy thú vị. Còn những người hôm nay mới đi lần đầu thì tuyến đường leo núi Fansipan quả để lại cho họ quá nhiều cảm xúc. Ai cũng bảo đẹp thì đẹp thật, thú vị thật chưa có tuyến du lịch nào làm họ phấn khích như Fansipan. Nhưng hiểm nguy và mệt quá sức chịu đựng. Nhất là cung đường về, đi phía bản Cát Cát, dốc cao vực sâu, vách đá cheo leo, rừng trúc mịt mù, rừng tùng tuyết và đỗ quyên cao ngất trời xanh, gian khổ không thể kể hết được.
Cũng vậy, con đường hành đạo gian nan, hiểm nguy, hơn 30 năm xuôi ngược, đi mãi hắn đã thành quen, nên chỉ thấy thú vị. Đi từ ngày đầu xanh, đến giờ đã thành đầu bạc. Gian nan, cực khổ, hiểm nguy, gặp mãi đã thành bình thường. Thậm chí, lâu ngày không thấy có, thì thấy nhơ nhớ, như ăn ớt quen, nhớ cái vị cay, hôm nào không có ớt ăn cơm mất ngon!
Đấy
Thân và Tâm rỗng không ông đồng các cháu
Tay phải phát sấm rền, ấn lệnh đến từ Như
Tay trái thu thiên thư, hiệp thái hư, thông tam giới
Góp gió mười phương, lửa tam muội đốt nén hương diệu hữu
Ha ha. . . .ha. . .
Trời phát công
Đất phát công
Còn ông thì vẫn rỗng không đồng pháp tánh
Buổi sáng trời nắng chang chang. Buổi chiều mưa dầm tầm tả. Không khí sũng hơi nước. Ve kêu ran ran trong những vòm cây xanh um. Nhen sóc và chim rừng xập xoè thoắt ẩn thoắt hiện trong các hang động của núi Ngũ Trí Như Lai. Hoa súng nở trắng toát và cây sầu riêng góc vườn chi chít quả đầy gai. Ban đêm gió núi lành lạnh. Mùi dạ lý hương và hoàng lan thơm ngát. Tắc kè cầm canh và ánh trăng hoang dại lấp loáng trên những vườn cà phê mờ ảo trong sương đêm. Buổi sáng khi bình minh còn long lanh trên đầu ngọn cỏ. Cụ già và chư huynh đã dậy sớm ngồi uống trà dưới tán cây đa cổ thụ. Nghe suối chảy róc rách và nghe tiếng chim rừng hót vang trong những vòm lá còn tối đen. Ngồi quanh cái bàn đá là những vị huynh theo thầy đã mấy mươi năm rồi. Từ ngày thầy trò đầu hãy còn xanh, bây giờ đầu đều đã hoa râm, có người đã bạc trắng.Haha. . .ha. . .Hơn 20 năm rồi còn gì. Thế mà chén trà ngày nào, nay vẫn còn bốc khói thơm. Con tim ngày nào, nay vẫn còn tươi trẻ tràn đây sinh lực và tiếng cười ngày nào, nay vẫn hồn nhiên, âm ba vang động cả núi rừng. . .
Cả tháng rồi chẳng có giọt mưa nào !. . . Trời oi bức kỳ lạ, gió lào thổi rát mặt. Rẫy tranh đã lốm đốm vàng từng mảng. Hồ nước hình như sắp cạn khô. Giữa hồ trơ một doi đất, lác đác cỏ gừng mọc le te. . .Đột nhiên mấy hôm nay trời trở nên dịu mát. Gió đã đổi chiều! . . Ở tít mù xa mây đen kéo về che kín cả Trường Sơn!. . .Trên cái nền xanh đen, nổi bật mấy quầng lửa như cái hoa đang nở to dần. . . to dần . . . Lão Ngưu thở dài:- Lại đốt nương làm rẫy. . . .kiểu này thì sang năm chưa chắc thác Bạc còn nước
Đặt cái gùi xuống tảng đá phẳng lì loang lổ rêu xanh và địa y hoa trắng nở li ti. Lão Ngưu đưa tay vuốt mồ hôi đang chảy ròng ròng trên mặt, che mắt, ngửa mặt lên trời chiêm ngưỡng "chò đại gia". Nó chính là lão thượng đại tiền bối của khu nhà mồ, khu bỏ mả, khu rừng Cấm ma quái này. Thuộc giống chò xót, nó cao tít tắp, cành lá vươn ra rậm rạp như một khu rừng nho nhỏ sống động và huyền bí trên trời cao. Cũng nhờ nó ở giữa khu rừng thiêng với nhiều truyền thuyết ma rừng, quỉ đói, mà còn sót lại đến ngày nay. Không một thợ rừng nào dám đụng nhát rìu nhát búa. Không người hữu thần nào dám leo lên cây vì sợ phạm thượng, còn người vô thần lại sợ dân làng chống đối, nên cuối cùng "chò đại gia" tự nhiên biến thành một khu bảo tồn mini.
1. Người tâm linh thật sự thì hành động như một hoàng đế chứ không phải như một dũng sĩ đang chiến đấu vì lý tưởng cao đẹp. Người ấy tuy thực chứng được sự huyền diệu của năng lượng, nhưng thật sự không có ai cao cấp hơn để bắt buộc và ra lệnh cho mình. Người ấy là chủ nhân ông của thân tâm mình và mọi thứ khác đều là ...
1. Ít nói thì lời nói chất lượng hơn. Không cần thiết không làm, ít làm thì hành động chất lượng hơn. Không biểu thị mình, thì mọi người dễ chấp nhận mình hơn.
2. Đừng cho vấn đề của mình là lớn lao. Mọi vấn đề đều có tính trẻ con. Bởi nếu bạn trưởng thành về tâm linh mọi vấn đề sẽ biến mất. Đó là bản chất của tự do. Dù là việc đời hay việc đạo, do bạn còn bị cột chặt vào vấn đề của mình, nên bạn mới cần pháp giải thoát. Nếu không, có ai trói buộc gì bạn đâu...
- Trong Vô Thượng Du Già (Anuttara Yoga Tantra) khi đã kết hợp Thể Năng Lượng (Yidam) và thể xác, thì mình ở đâu. Bởi vì cụ dạy phải luôn tỉnh giác chứng kiến mọi quá trình tu học?
- Mình là "Cái người đang biết". Mình quan sát sự kết hợp giữa Năng Lượng (Yidam) và thể xác, để sẳn sàng điều chỉnh nếu thấy quá trình ấy mất Tịnh, mất Lạc, rối loạn không điều hòa và không đúng với qui định của giáo án.
Hai Lúa rủ Ba Gàn đi chơi. Hai tên đến một tiệm làm tượng thờ. Rất nhiều tượng từ Phật, tới Thánh, tới Chúa và đủ các kiểu Thần Linh đã chế tác xong hoặc đang làm lỡ dở.
Bụi đá bay mịt mù, tiếng máy khoan đá xoèn xoẹt, tiếng đục gỗ chan chát. Tiếng cười tiếng nói cọng với tiếng máy nổ, tiếng ngã giá kì kèo, thành một âm thanh hổn độn chói tai.
Hai Lúa nói thật to vào tai Ba Gàn :
- Ồ, quá nhiều Phật, nhiều Thánh. . . .lạy các ngài. . . .
Một ngày vui thật vui, hề thật hề. Lấy cái Tịnh ở bản tâm, nhìn xem cái trò đời lao xao huyễn hoặc. Hơm 20 năm rồi, trôi lăn trên khắp mọi miền đất nước, đã dạy cho hắn rất nhiều điều và đúng như hắn nghĩ, mọi sự không qua được cái qui luật của thế gian. Hắn thuận duyên và chờ xem mọi sự sẽ diễn ra, như đã diển ra trước mắt hắn biết bao nhiêu lần rồi. Hề hề. . . .hắn buồn vì đã tiên đoán quá đúng mọi sự, khiến cái trần trụi của thế gian cứ lập đi lập lại trước mắt hắn đến quá nhàm quá chán.
Uống Trà trong ấm trà
Nước sôi và lửa réo
Cái Ta uống với cái Khác Ta
Trà Ta Bà, thiên hạ khề khà khề khà!
KHỔNG. . . .KHỒNG. . . . KHÔNG!
Cái chảy đang tràn trề. . . hề
hư không hư khổng
Rổ thủng lỗ. . . hề
đang hứng cái thổng thông
Hoa Sen toác hoác. . . . hề
miệng vo tròn cắc cớ
Hỏm hom mồm. . . hề
hút cái rỗng tòm hom