Hề hề. . .Mưa rơi trên phố của taDùng thuyền bát nhã vượt qua. . . đường ngập. . .
Hề hề. . .Đời đáng chán hay không đáng chán ?Cháu ra đàng thấy mấy bác quá gan(Tại tiệm phở gà Hàng Điếu)
Là người tự do, ta sáng tác ra tác phẩm đời mình.Thượng đế là trang web lớn để tham khảo. Xúc cảm của những trải nghiệm về cuộc sống là bút lực. Vô thức cá nhân, vô thức tập thể và vô thức vũ trụ tương tác với tự do là cốt truyện.Nầy bạnCuộc đời nầy là những chuyến đi. Chuyến đi nào cũng có điểm đến bí mật của nó.Haha. . .ha. . .Ta hạnh phúc vì được rong chơi trong thế giới bí mật của cái bình thường.
Ra Hàng Mành ăn bún chả. . .hề hề. . . Quá ngon. . .
Thằng điên chụp cảnh huyễnMưa xiên xiên gió liên miênTrời nghiêng nghiêng đất nghiêng nghiêngThế sự trùng trùng duyênTâm bất sinh^^^(Mưa Hà Nội)
Bóng tối đã đi mà ánh sáng chưa đến. Đấy là lúc bình minh đang hình thành. Ngồi ở chỗ ấy gọi là UM.Ánh sáng đã đi mà bóng tối chưa đến. Đấy là lúc hoàng hôn đang hình thành. Ngồi ở chỗ ấy gọi là HUM.Lúc đang tối, lúc đang sáng. Ngồi ở chỗ đang là. . .gọi là A.Nầy Cỏ MayUm A Hum: nghĩa là chỉ có quá trình mà không có ngã.^^^(Viết trên máy bay)
Giang hồ đi Hoàng Su Phì. Trước khi bay. Uống cà phê ở Tân Sơn Nhất. Hề hề . .Sắp lên núi, mặt mày tự nhiên có phong cách rừng rú.Có thơ rằng:Giang hồ ta thuộc giang hồ mánhQuá cảnh trần gian đến niết bàn
Người ta thường than chỉ còn hai bàn tay trắng. Nhưng ta nghĩ không phải vậy, đó chính là tất cả.Ai cũng đến thế gian nầy với 2 bàn tay trắng và rồi ra đi cũng với 2 bàn tay trắng.Nhưng bạn biết chăng, cái còn lại thì nằm ở thế gian nầy. Làm cho cuộc sống nầy tồn tại và phát triển. Điều ấy là tự nhiên và quí giá, chứ cần gì phải sở hữu những thành quả của mình.
Bạn phải khỏe mạnh, nhẹ nhàng, tươi tắn, trẻ trung, trinh nguyên, thì nhiên hậu mới có thể "chấp nhận sâu sắc" thực tại được.Nếu không, thiền chỉ là ngồi thư giãn và "an lạc" chỉ là từ rỗng và chết.