Khi nào núi Muối hết mâyThì trăng mới hết về đây một mìnhKhi nào núi Muối hết tìnhThì em mới hết một mình ngồi đâyRừng cây ơi hởi rừng câyKhi nào mây đến thì mầy gọi taoHề hề. . .
1/ Nếu áp đăt kỉ luật bên ngoài lên tâm hồn. Tình yêu sẽ chết. Sự nhạy cảm sẽ chết.2/ Hãy bắt rễ từ bản thể của mình và lắng đọng để 5 giác quan cùng hài hòa trong sự dẫn dắt của con tim.3/ Khi đối diện với sự vật. Hãy lắng nghe ngay tại giác quan của mình. Chứ đừng đợi để sau rốt mới kiểm tra "tác ý" thì đã quá muộn.4/_ Này, thiên đàng khác địa ngục chỗ nào?_ Khác cái màu sơn bên ngoài5/ Tình yêu không tới, cái tới chỉ là cái bóng của nó. Khi bạn rớt vào bản thể, thế thì đột nhiên một nguồn năng lượng vô tận phát sinh. Nó toàn bộ và luôn tràn ngập. Nó gọi là tình yêu.
Lang thang Moskva. Chờ đoàn ở Việt Nam qua sẽ đi thăm quan Saint Peterburg. Sau đó sẽ lên mạn bắc cực để trải nghiệm bắc cực quang, biển băng và làng tuyết.
1- Phải thụ khí mới đắc khí. Cho dù các biểu thị đều giữ trang nghiêm điều hòa thanh tịnh và đúng đề mục. Thì "đắc khí "ấy vẫn là hoạt động của bản ngã và còn trong tâm trí. Nên hiệu quả còn nhỏ và chưa thể thường xuyên.2- Còn không thụ khí mà vẫn đắc khí và có các biểu thị của năng lượng. Là đã lạc vào "vô thức vũ trụ". Nếu tiếp tục tập sẽ không tốt cho sức khoẻ thể chất và sức khoẻ tâm thần.3- Hiệp khí đúng thì đắc khí như không đắc khí. Cơ thể không có biểu hiện gì của năng lượng. Người khác không phát hiện được đã đành. Mà bản thân hành giả cũng không thấy có gì khác. Lời nói và hành động vẫn bình thường nhưng hiệu quả và nghệ thuật hơn mà thôi. Người ấy không thụ khí, không điều khí, không cần kiết ấn hay trì chú mà ngẫu hứng, tự nhiên, tràn đầy sáng tạo và thích ứng tình huống.Nầy Cỏ MayBình thường tâm thị đạo là vậy.^^^(Sen ở điểm dừng chân Mekong)
Cứ vào dịp này ta lại ra bắc. Lấy cớ ngày 20/11, nhưng thực ra là để gặp mọi người, cùng vui chơi, cùng uống trà tán dóc. . .Cũng gần 30 năm rồi còn gì.Như diễn viên đóng mãi một vai một vỡ. . . Ta đã thuộc bài và nên không cần cố gắng vẫn đóng tròn vai.Hề hề. . . Cuộc đời nầy hiểu ta và ta cũng quá hiểu cuộc đời nầy.Bà con cảm ơn, tặng ta hoa và quà lưu niệm. Ta tặng bà con một bài tập hay.Hề hề. . .Gừng càng già càng cay. Bài tập bây giờ cay và ngon hơn trước nhiều. Biết ăn cay và ăn quen thì sẽ thấy rất ngon. Còn nếu không thì khó nuốt. Nếu cứ cố thì nước mắt nước mũi sẽ chảy ròng ròng.Hề hề. . .Tây Tàu ở xa còn đến Việt Nam ta trải nghiệm thức ăn đường phố. Chúng ta sao lại không trải nghiệm món ngon trên chính quê hương mình chứ ?Hề hề. . .Quà của ta, dở ngon tùy người thưởng thức. Nhưng đó là món gia truyền đặc thù. Không phải sản phẩm của văn hoá hậu thuộc địa.^^^
(Trà lá vỉa hè)
Cụ Ba ở Hàng Gà. Uống trà. Ăn bún chả. Ăn phở gà. Thụ cái khí ta bà. Ma ma theo cái đạo đại gia. Tà tà theo cái đạo thương gia. Sống theo cái đạo thật thà.Hề hề. . .Không thể thành Phật. Cũng không thể thành ma. Muôn đời mãi mãi là ta . . .là taHa ha. . .ha. . .Không thiết tha mà cũng không bỏ qua. Suốt ngày. Ngắm gái Tây gái Ta đi qua. . . đi qua.^^^(Cụ Ba trốn cụ bà uống trà ở Hàng Gà. . .hề hề)
Kỷ niệm Pù Luông
Seagame 30. Bóng đá nam/ Việt Nam đấu IndonesiaHề hề. . .Chưa đá đã biết thắng thua. Vấn đề là mình ăn nhưng phải có tâm từ. Đừng ăn nhiều quá mà huynh đệ đổ quạu.
Trời bổng dưng nổi gióHoa cỏ múa trên đồngMênh mông thông với phía sau thực tạiChẳng còn lại gìBên bờ vực của hố sâu tư tưởngVô thường rụng như sung.^^^(Múa trên đồng cỏ)
Ngày mai tui đi chơi núi Sam và lễ Bà Chúa Xứ. Ở lại một đêm và đi nhậu trên sông rất vui. Ai có đi thì đi. . .
https://youtu.be/MVDgV2hcv_k
Đạp xe đường núi. Mệt le lưỡi, nhưng mà vui. . .hề hề. . .
Tui cô đơn vì tui là mũi nhọnTui không đồng hànhMà tui dành tâm lực xuyên thấu những vùng bóng tối riêng tưHa ha. . .ha. . .Tui cô đơn vì thiên hạ ngại tuiThượng đế và Diêm Vương cũng ngại tuiMà tui cũng rất ngại tuiVì suốt ngày tui cứ quán tâm dò xét tui.^^^(Con chim cô đơn)
(Tặng bác Hoạch)
Đại ca đi với đại càĐại ca ăn cá đại cà ăn chayĐại ca ngủ ngáy ầm ầmĐại cà ngồi tịnh luyện tâm nâng tầmHề hề. . .Đại ca đại cá đại càĐại ca nhìn gái, đại cà nhìn gai^^^(Đại Ca phố Hàng Gà. . .hề hề. . .)
(Tặng Tùng Tuyết)
(Tặng Nguyễn như Hoàng)
Khi bạn thấy không thoải mái với người khác. Bạn mới nói nhiều và thể hiện nhiều.Nếu không, dù ngồi gần bên, bạn vẫn có thể im lặng trong an lạc.
Lá dừa lá dứa lá dưaBên sông bổng thấy đời chưa cạn tìnhHề hề. .^^^
(Lá dừa nước ở bờ sông Sài Gòn)
Ba Gàn chơi ở trần gian. Tiền luôn đầy túi, bụng ngày càng nhiều múi và người yêu chất cao hơn núi.Được vậy nhờ tui thường ăn chuối. Thường du lịch bụi. Thường ăn ít muối. Không bao giờ đi chui, dù vẫn thường chơi lụi.Được vậy, nhờ tui sống vui. Không lui cui, không lầm lũi, không lủi thủi, không tư túi, không ngoáy mũi dù không khí đầy bụi.Hề hề. . .Dù cuộc đời có tối thui, tui cũng tiến quyết không bao giờ lui. . .^^^(Ba Gàn tranh tự hoạ)
Đã đến Kim Bôi, đi tắm khoáng, đi chơi thôi.Hề hề. . .Cơm tuyệt ngon, cảnh quan tuyệt vời. Còn con người thì khỏi nói. . .đương nhiên là tuyệt diệt rồi. .hề hề. . .
Nếu ước mơ thành Phật sẽ không thành Phât. Điều đầu tiên hãy thức dậy.Cũng vậy. Muốn uống cà phê ngon. Việc đầu tiên là ra khỏi mơ mộng và tưởng tượng. Hãy có mặt lúc uống.^^^(Cà phê phi trường)