Bước 1/ Hrih:
Yên lặng, tỉnh giác, buông xuôi, không trạo cử, không hôn trầm, không lạc vào vô thức.

Bước 2/ Um:
Thân không, tâm không, hiệp với thể linh diệu vô tướng. Để thành yên lặng mà sẳn sàng chuyển động. Để thành trinh nguyên nhạy bén sẳn sàng biểu thị chứ chưa biểu thị. 
Sắc bất dị Không, Không bất dị Sắc. Sắc tức thị Không Không tức thị Sắc. Tánh Không Tịch.

Bước 3/ A:
Trời đất biểu thị thông qua thể linh diệu còn thể xác thì buông xuôi. Tâm trí phản ảnh chứ không cố nhận biết. Vạn pháp biểu thị mà Tánh không khởi Dụng.

Bước 4/ Hum:
Hiện tượng biểu thị là vô thường. Không trụ ở Tướng mà yên lặng tại Tánh để biết gọi là Tánh Biết, để nghe gọi là Tánh Nghe, để thấy gọi là Tánh Thấy. . .để thuận tự nhiên gọi là Tánh Huyền. . .
^^^

(Hề hề. . .Này cỏ May, ta viết cho Sóc ông đừng cố hiểu, cố sở đắc làm gì)